Lăng Cửu Thời x Nguyễn Lan Chúc.
Đang tức giận mà phải dỗ ngọt tiểu kiều thê?
---
"Hãy giải thích cho tôi biết đi, NPC!"
Lăng Cửu Thời mang dáng vẻ tức giận xồng xộc chạy vào hét lớn. Vì sao ư? Nguyễn Lan Chúc vậy mà lại cư nhiên dám lừa gạt cậu về chuyện anh là NPC bấy lâu nay.
"Cậu đang nói cái gì vậy?"
Trần Phi nghe thấy liền đứng phắt dậy, liền bị Nguyễn Lan Chúc can ngăn, đồng thời yêu cầu anh ta ra ngoài.
"Cậu ra ngoài đi, tôi có chuyện riêng cần nói với Lăng Lăng."
Mặc dù anh ta không yên tâm lắm vì sợ nếu nói gì sai Nguyễn Lan Chúc có thể bị đánh, nhưng đối mặt với sự hối thúc của anh, Trần Phi chỉ lặng lẽ đi ra ngoài.
Bầu không khí chìm vào căng thẳng, Lăng Cửu Thời như dẹp bỏ dáng vẻ tức giận ban nãy, chuyển sang đau buồn thất vọng, cảm giác trái tim như sắp vỡ tan.
"Vì cái gì lại giấu tôi?"
"Em biết nếu nói thì anh sẽ không chấp nhận."
"Em cho rằng làm hết thảy những chuyện đó sẽ tốt với tôi ư?"
Nguyễn Lan Chúc toàn bộ quá trình đều quay lưng về phía cậu, không chấp nhận việc anh cứ trốn tránh mình trong tình huống như thế này.
"Nguyễn Lan Chúc, em gieo hy vọng cho tôi và bây giờ lại muốn dập tắt nó đi đúng không?"
Nguyễn Lan Chúc mím môi, anh không muốn mất đi Lăng Cửu Thời, nhưng anh cũng không có dũng khí đối mặt với cậu, khi thân phận mình là NPC.
Lăng Cửu Thời mất kiên nhẫn, bước đến túm lấy vai Nguyễn Lan Chúc, xoay cả người để anh đối diện với mình.
"Nhìn vào mắt tôi, trả lời đi. Hết thảy những điều em dành cho tôi, là giả đúng không?"
"Là thật."
Lăng Cửu Thời bật cười cay đắng. Không giấu được cảm xúc dâng trào, cậu giơ tay lên. Nguyễn Lan Chúc nhìn còn tưởng cậu sẽ đánh mình, nên nhắm mắt chờ đợi.
Đợi rất lâu chẳng có cái tát nào giáng xuống, anh mở mắt ra, Lăng Cửu Thời lúc này đã đến bên cạnh bàn, dồn hết mọi tức giận ném đổ đồ vật xuống đất.
"Nguyễn Lan Chúc, em đùa tôi vui lắm phải không?"
"Không phải, chỉ là..."
Mắt Nguyễn Lan Chúc lúc này phiếm hồng, giọng cũng run hơn, nhưng vẫn cố giấu giếm.
"Em xuất hiện vì anh, biến mất cũng sẽ vì anh."
"Muốn xuất hiện là xuất hiện, muốn biến mất là biến mất, ý em có phải là vậy không?"
"..."
Mỗi lời nói anh thốt ra đều bị Lăng Cửu Thời phản bác lại, chính bản thân cũng không biết nên nói sao cho phải.
Nguyễn Lan Chúc không muốn bị bắt gặp trong bộ dạng này liền tránh né, quay mặt sang chỗ khác lén gạt nước mắt.
"Em xuất hiện với vai trò là NPC, nhiệm vụ là lọc linh cảnh. Sau khi linh cảnh biến mất, em cũng sẽ biến mất."
BẠN ĐANG ĐỌC
(Đoản) [AllChúc] Trò Chơi Trí Mệnh
Short StoryCụ thể là all Chúc Manh:3 Hầu như tự sáng tác, có theo nguyên tác, chỉ là thay đổi chi tiết. Vì là tự viết nên thời gian up khá lâu, mọi người thông cảm.