"Hu hu em không lên nổi."
Hai chân cậu lửng lơ phía dưới, lực tay không đủ lớn bám lên đầu tường như sắp ngã xuống. anh bất đắc dĩ nhìn cậu treo trên tường, nâng eo cậu đỡ xuống.
Jungkook quay đầu, đáng thương nhìn anh: "Em không lên được đâu..."
anh đẩy cậu qua một bên: "Chờ đó."
Nói rồi hắn lui về sau mấy bước, lấy đà chạy về trước. Chân trái đạp lên tường, nhảy một cái lên đỉnh tường cao hơn hai thước, trong nháy mắt trèo lên thành tường. Jungkook ngẩng đầu trợn mắt há mồm nhìn hắn, anh như được thần giúp mà dễ dàng trèo lên.
anh khóa ngồi trên thành tường, cúi người duỗi tay xuống: "Đưa tay cho tôi."
Jungkook ngẩng đầu nắm lấy tay hắn, sau đó một lực lớn kéo cậu lên. Tay kia của Jungkook cố gắng bám vào thành tường, dưới sự trợ giúp của anh cuối cùng cũng trèo được lên, mặt đối mặt với hắn.
Taehyung không dừng lại lâu, nhanh chóng nhảy xuống phía bên ngoài trường. Tim Jungkook lập tức vọt lên tận cổ họng: "Nguy hiểm đó!"
Cậu vừa nói xong anh đã đáp đất, rất nhanh chống tay ngồi dậy.
Taehyung đứng dưới vươn tay với cậu: "Nào, xuống đây."
Jungkook ngồi trên tường nhăn nhó nhìn Taehyung. Hắn bình tĩnh lại tự tin: "Nhảy xuống đi, tôi đỡ em."
Jungkook nuốt nước miếng, bỗng trong trường cách đó không xa có người kêu lên: "Là ai đó? Sao lại trèo tường thế kia hả?"
cậu gấp đến độ không thèm để ý tới cái gì, quyết tâm nhắn mắt nhảy xuống.
Cậu được anh đỡ lấy, cả người rơi vào lồng ngực rắn chắc. Taehyung ôm cậu thật chặt, không chút nguy hiểm nào.
Trái tim Jungkook còn đang đập bình bịch mà giờ không còn căng thẳng, chỉ toàn kích động. Cậu thuận theo cách anh ôm mình mà ôm ngược lại hắn không buông. Taehyung thả cậu xuống: "Được rồi, đi thôi."
Bảo vệ bên kia bức tường lớn tiếng mắng: "Tôi đi gọi quản chế! Báo cáo việc trốn học của mấy người cho giáo viên!"
Taehyung làm như không nghe thấy dắt cậu đi trên đường nhỏ ngoài trường.
Trước khi trốn ra anh đã bảo cậu mang theo chứng minh thư. Sau khi ra khỏi trường hắn dẫn Jungkook đến thẳng trạm tàu hỏa, mua vé về xy.
Jungkook cầm vé ngồi chờ ở ga tàu nhìn sang anh đang đứng cạnh: "Chúng mình về nhà sao?"
Taehyung cúi đầu nhìn cậu không nói. Hắn bỗng cảm thấy đột nhiên nóng đầu lên dẫn cậu ra ngoài không quá tốt, cậu không thuộc về hắn.
Người ngồi đợi xe rất đông. Taehyung dựa vào tay vịn trên ghế Jungkook, thấp giọng hỏi: "Em muốn về không?"
Jungkook không rõ ý, hắn kiên trì giải thích: "Về trường học."
Jungkook hơi sững sờ, có chút không kịp phản ứng lại. Cậu chớp chớp đôi mắt: "Em đi ra theo anh mà."
Jungkook nhỏ giọng, không hiểu nói. anh không có cách nào nói với cậu rằng hiện tại hắn đang hối hận. Về xy rõ ràng chỉ cần một mình hắn, bản thân lại kéo theo cậu không hề liên quan đi cùng, hoàn toàn là phản ứng bản năng, lúc đó hắn cũng không nghĩ nhiều.
