Quảng cáo trên toà nhà đối diện đã được thay thế bởi một ngôi sao nữ nổi tiếng, bảng quảng cáo kem dưỡng da mặt ban đầu đã biến mất hoàn toàn, như chưa từng xuất hiện, nhìn ra ngoài cửa sổ lần nữa chỉ còn lại một màu sắc ấm áp tươi sáng... nhưng luôn thiếu một cái gì đó.
Tất cả các dấu vết trên người Yeonjun đã mờ đi, băng gạc trên cổ cũng được tháo ra, sau gáy vẫn trở lại mịn màng như trước, chỉ thỉnh thoảng vẫn hơi nhức nhối. Mọi thứ như quay về quỹ đạo ban đầu, Yeonjun vẫn là một Alpha xinh đẹp, nhưng cơ thể dường như trở nên đầy đặn hơn một chút, còn trái tim lại cảm thấy trống trải khó nói.
Kể từ khi anh nói muốn phong sát Choi Soobin, người đó đã thực sự biến mất khỏi tầm mắt anh, minh tinh trong làng giải trí rất nhiều, Choi Soobin chỉ là một ngôi sao nhỏ không ai quan tâm, sẽ chẳng ai để tâm đến sự biến mất của cậu ta, giống như một vị chanh xẹt qua không để lại chút dấu vết.
Yeonjun thực sự rất giận, có Alpha nào thảm như anh chứ, lúc đó khi anh còn ý thức, Yeonjun vẫn mông lung nhớ rõ cảm giác đó, so với làm tình bằng phía trước thật sự sướng hơn nhiều, anh không muốn thừa nhận điều này, nó khiến anh tự ghê tởm chính mình.
Anh sờ nhẹ vào phía sau gáy, nó đang sưng đỏ và nóng lên, giống như sắp phát dục lần hai, bây giờ anh vẫn chưa cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu bất thường nào trên cơ thể, nhưng những lo lắng vẫn khiến anh rất phiền lòng, anh vẫn không muốn gặp Choi Soobin thêm một lần nào nữa.
Yeonjun đã trải qua một tuần yên bình như vậy, lo lắng không dứt. Và mọi thứ về Choi Soobin như cố tình xóa khỏi tầm mắt anh.
Bầu trời chỉ toàn một màu đen, đen kịt nuốt chửng tất cả ánh đèn, giống như một cái hố sâu vô tận sẵn sàng nuốt trọn mọi thứ. Bên ngoài trời vừa đổ mưa, trong không khí đều mang hơi ẩm, một cảm giác ẩm ướt thấm vào da.
Đã mười giờ tối, xung quanh vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân vang lên đều đều của anh. Phía trước cửa vốn dĩ bình thường rất trống trải, giờ phút này lại xuất hiện một bóng người đang cuộn tròn ở đó.
Là Choi Soobin.
Cậu đang ngồi xổm trên mặt đất, đầu chôn vào hai đầu gối, làm lộ ra vài sợi tóc đen ướt nước, vừa nghe có tiếng người bước đến liền lập tức ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt ngây thơ nhìn về phía Yeonjun.
"Sao lại là cậu?" Yeonjun đứng ngơ ngác tại chỗ, sững người một lúc mới tức giận nói: "Tôi còn chưa tìm cậu tính sổ, cậu đã tự tìm tới cửa rồi sao."
Không khí ngưng đọng vài giây, Yeonjun thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng những giọt nước đang rơi xuống mặt đất, âm thanh nhỏ bé trong không gian lúc này như được phóng đại vô hạn.
Tên thủ phạm Choi Soobin vẫn không hề phản ứng, làm cho cơn giận dữ trong người Yeonjun bỗng dưng nổi dậy, anh nắm lấy cổ áo Soobin, kéo cậu đứng dậy, nhưng lại chạm phải ánh mắt đầy tình cảm lại có chút ủy khuất đó, nó khiến anh dao động và cảm thấy cơn tức giận của mình đã giảm bớt một phần.
"Tôi bị phong sát, không có việc làm, không ai trả lương cho tôi, phòng trọ lại không còn tiền để thuê tiếp, sau đó bị chủ trọ đuổi ra ngoài." Soobin cụp mắt: "Anh đã nói sẽ chịu trách nhiệm với tôi, vì thế tôi chỉ có thể đến tìm anh."

BẠN ĐANG ĐỌC
[trans] soojun • đâm lao phải theo lao
Hayran KurguYeonjun (Alpha) x Soobin (Egnima) Trong một đêm ngoài ý muốn, một Alpha cấp S như Yeonjun đã phát hiện ra mình đã bị đánh dấu bởi một người có vẻ ngoài thuần khiết mà anh nghĩ là Omega. Từ đây, cuộc sống của Yeonjun đã hoàn toàn bị đảo lộn, buộc anh...