Trong suốt một tháng hơn trở lại Seoul, cuối cùng Som cũng sắp xếp cho Chaeyoung tham gia phim mới. Nhưng bối cảnh lần này là một bộ phim dân quốc, đa phần cảnh quay đều được tiến hành tại Seoul. Vai diễn của cô bề ngoài là ca nữ, nhưng lại là một trong những sát thủ được cài cắm vào tụ điểm này. Những cảnh quay võ thuật không phải vấn đề, nhưng những lúc bình thường đều là vừa ca vừa múa. Loại động tác uyển chuyển đó mới thật sự đáng sợ, chỉ múa vài đường lụa đã khiến cô tập luyện đến nhức hết cả sóng lưng.
"Nini, người ta thật sự muốn bỏ hết về bán hoa cho chị thôi." Lúc còn nhỏ sống chết gì cũng muốn làm diễn viên, nhưng sau này liền cảm thấy không mặn mà lắm.
"Đại minh tinh em cũng không muốn làm, lại muốn làm nhân viên lương ba cọc ba đồng sao?" Tấm lưng nhỏ của Chaeyoung nàng đã xoa đến lần thứ ba, xem ra đúng là luyện tập đến căng cứng cơ hết cả lên.
Nhân viên thì làm sao chứ? Giống như Oh Kyungmin đó có gì không tốt. Sáng đi làm, tối tan làm. Ngày nào cũng chỉ quẩn quanh bao nhiêu đó, cũng không có sóng to gió lớn gì? Hơn nữa sau khi tan làm liền thích gì làm đó, thậm chí có là bà chủ cũng không quản được. Còn làm diễn viên dường như không có giờ nghỉ, xả hết vai diễn cũng phải diễn thêm một vai khác chiều lòng fan hâm mộ.
Nói về họ cũng không biết hình dung như thế nào, biết ơn liền cảm thấy biết ơn không đủ, phiền phức cũng cảm nhận phiền phức có thừa. Họ cũng giống như một dòng nước vậy, có thể nâng chiếc thuyền lên được cũng dìm chết nó được.
Chính vì họ lúc nào cũng cho rằng mình làm tất cả vì thần tượng, nên thần tượng cũng phải làm tất cả vì họ. Thôi đi, con người chứ không phải cái máy. Được người ta đổ đầy xăng dầu, sau đó mặc nhiên điều khiển sao?
Trước đây Chaeyoung nhiều lần nhìn thấy bình luận chỉ trích Jennie, đều muốn ra mặt đáp trả. Cũng là nàng chu đáo luôn luôn quản lý tài khoản của cô, cảm thấy có gì không ổn liền khoá ngay tránh thị phi. Nếu không Chaeyoung thật sự không cần giả câm giả điếc, để bọn họ tự tiện quy chụp cuộc sống của mình.
"Có đôi lúc họ thật sự rất quá đáng, em đóng cặp với bạn diễn thôi, họ nếu như không thích liền công kích người ta." Nhớ lại vài lần trước đây, Chaeyoung liền không dễ dàng chịu được.
Những người thật sự yêu thương cô không ít, nhưng bên cạnh đó số người cuồng nhiệt càng nhiều hơn. Khiến cho Chaeyoung không nhận diện được ai tốt ai xấu, liền lạnh lùng đối đãi. Có một thời gian báo chí đưa tin cô đối xử với fan lạnh nhạt, luôn tỏ vẻ thái độ ngôi sao không giao lưu thân thiện. Nhưng Chaeyoung tin ai thật sự yêu thương mình sẽ ở lại, còn không cô cũng không cần ép buộc bất cứ ai vì mình làm gì cả, kể cả sắp đặt cuộc sống của mình.
"Chị nghĩ loại chuyện của chúng ta, nếu như giấu được cả đời thì hay quá." Giấy không thể gói được lửa, nhưng hy vọng sẽ không đến quá sớm.
Ngược lại với suy nghĩ của Jennie, Chaeyoung càng triệt để muốn công khai. Cô biết chị ấy quan tâm cho danh tiếng, sự nghiệp gầy dựng bao nhiêu năm nay của cô. Nhưng nếu như mãi mãi phải sống trong bóng tối, không thể cho chị ấy bất cứ một danh phận gì liền cảm thấy không công bằng. Bất quá hiện tại vẫn chưa phải lúc, đợi khi nào đúng thời điểm, cô tự khắc tự mình thừa nhận tất cả với báo chí cùng người hâm mộ. Cùng lắm là giải nghệ, đâu phải cô không thể.
BẠN ĐANG ĐỌC
《VER》 CHAENNIE - THƯƠNG VỤ QUẢN LÝ
FanfikceAu: @Phiennhi Cover: @Balixu "Em chẳng qua chỉ là một món hàng không mã vạch?" Có một thế giới quan luôn xuất hiện với vẻ ngoài hào nhoáng, thật chất chỉ để làm lu mờ sự đen tối đến tận cùng. Cuộc chiến khóc liệt nhất không phải đến từ nghệ sĩ, chẳ...