Ba người ngủ trưa một giấc thì liền ngủ tới ba giờ chiều. Thấy vẫn chưa tới giờ ăn nên cả đám lại lôi đống đồ ăn vặt mua lúc sáng ra phòng khách ngồi, vừa nhâm nhi vừa xem show thực tế trên TV.Nhưng mà nói đúng hơn là chỉ có Bạch Lộc với Mã Thanh Thanh ngồi xem thôi, La Châu thì lướt điện thoại, vì cô nàng không thích xem mấy show giải trí này, cảm thấy không có gì thú vị.
Đang lướt thì thấy bên trường gửi mail, La Châu thuận tay bấm vào xem. Sau khi đọc xong nội dung mail thì cô nàng lấy điều khiển TV bấm dừng video đang chiếu lại.
“Này, hai cậu lại đây đọc. Trường của chúng ta tổ chức hoạt động trồng cây xanh nè. Là dạng hoạt động ngoại khoá. Đi hai ngày một đêm, đi xong sẽ có điểm rèn luyện, là mục cộng năm điểm lận đó. Đi không??? Tớ thấy phần lớn mấy hoạt động ngoại khoá kiểu này thực ra là làm thì ít mà chủ yếu là ăn chơi đó.”
Mã Thanh Thanh vừa nghe thấy ăn chơi thì liền hô hào bảo đồng ý, vô cùng phấn khích. Bạch Lộc cầm lấy điện thoại của La Châu xem cái mail kia.
“Tớ thấy cũng được đó, là một hoạt động có ý nghĩa. Ngoài trồng cây ra còn giúp đỡ nông dân ở đó nữa. Hai ngày này là thứ Bảy, Chủ Nhật. Chúng ta không bận, có thể đi.” Vả lại kỳ này Bạch Lộc vẫn chưa tham gia hoạt động nào để kiếm điểm rèn luyện cả.
Mã Thanh Thanh lúc này mới chen đầu vào xem.
“Đi đi đi đi, tớ ở trường tới sắp chán chết rồi. Vừa đi chơi mà vừa được cộng điểm, ngu gì không đi chứ!!!!”
“OK, vậy các cậu vào mail đăng ký đi. Theo thông tin thì số lượng chỉ cỡ 30 người thôi, coi chừng mất suất.”
“OKKKKK.”
Thế rồi ba cô nàng đều cặm cụi ngồi điền link đăng ký tham gia hoạt động ngoại khoá. Thật sự loại hoạt động này cũng rất khó đăng ký. Do là trường tổ chức chứ không phải khoa tổ chức, nên không giới hạn các ban ngành. Mà thường kiểu hoạt động ngoại khóa trá hình đi chơi như vậy, sinh viên lại rất hưởng ứng. Cũng may là cả ba người đều đăng ký thành công.
“Bốn giờ hơn rồi, có muốn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn chưa?” Bạch Lộc đăng ký xong thì nhìn đồng hồ. Bây giờ chuẩn bị thì khoảng hơn một tiếng sau sẽ ăn được. Thói quen của cô là thường ăn sớm trước sáu giờ tối.
Cả hai người kia đều đồng ý nên bắt đầu dọn dẹp đống đồ ăn vặt, xong hết thì cũng xắn tay áo vào bếp chuẩn bị nguyên liệu.
Nước lẩu thì họ có mua sẵn gói gia vị lẩu rồi nên không cần phải nêm nếm hay hầm trước gì cả, là vị lẩu tomyum. Bây giờ chỉ cần lặt rau, rửa rau, cắt thành từng đoạn nhỏ cho dễ ăn. Rồi chuẩn bị thịt, nấm và các viên thả lẩu các kiểu là xong.
Mà trong ba người này, đúng thật là có một người không biết nấu ăn. Chính là Mã Thanh Thanh. La Châu đã hiểu, vì sao lúc trưa đi siêu thị người này lại mua lượng thức ăn đủ cho 10 người đàn ông rồi.
“Ôi, vậy mà lúc ăn trưa còn có người bảo ước gì ký túc xá có bếp, để người ta được tự nấu nướng cơ đấy. Xem đống rau này bị cậu cắt tới không ra hình dáng như vầy nè. Còn chỗ nấm này nữa, cái to cái nhỏ, Mã tiểu thư đảm đang thật đấy.”
BẠN ĐANG ĐỌC
Đau Thương Hay Đường Mật (Full)
Romancetruyện chỉ mang tính chất hư cấu hoàn toàn không có thật