Chương 75: Phụ huynh

181 12 0
                                    

Becky vẫn nhắn tin cho Lani Maris nói tạm thời không về nhà, Lani Maris không trả lời cô, có lẽ là đang tức giận, cũng có thể là vì chuyện ly hôn của Jessina Armstrong, khiến bố mẹ không có thời gian quan tâm tới cô bên này.

Tuyết lại rơi, nhuộm trắng con ngõ nhỏ. Becky nằm bò trên bậu cửa sổ, nhìn chằm chằm một phía nào đó.

Freen lặng lẽ đứng bên cạnh, như có suy nghĩ nhìn một lúc, sau đó thong thả đi tới.

Mãi tới khi bị người ta ôm chặt lấy eo từ sau lưng, được ấm áp bao trùm, Becky mới hoàn hồn. Cô quay đầu lại nhìn Freen, cong khóe môi cười lên.

Cho dù có cười không chút kẽ hở, Freen cũng có thể nhìn thấu nỗi bất an của Becky, gần đây xảy ra nhiều chuyện như thế, sao có thể thư thái nổi chứ? Huống hồ Becky khác với cô ấy, cô ấy đã quen làm theo ý mình, nhưng đây là lần đầu tiên Becky cãi nhau với bố mẹ như thế này...

Freen gác cằm lên vai Becky, nói: "Bàn bạc với cậu một chuyện."

Becky: "Hửm?"

Freen chăm chú nhìn Becky nửa giây, "Hôm nay theo tớ về nhà nhé."

Becky lộ ra chút biểu cảm bất ngờ.

Đi gặp phụ huynh sẽ khiến cậu ấy yên tâm hơn đúng không? Mấy ngày nay Freen đều nghĩ tới chuyện này, hơn nữa Helen Chankimha không quá phản đối, so với việc thích con gái, Helen Chankimha lo lắng chuyện Freen chịu thiệt thòi trong chuyện tình cảm hơn.

"Cậu không bằng lòng theo tớ về nhà à?" Freen hỏi ngược lại, "Không phải cậu từng nói với tớ, cho dù xảy ra chuyện gì, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt sao?"

"Bằng lòng, tớ sẽ về cùng cậu." Becky lập tức trả lời, cô sợ Freen nghĩ rằng bản thân đang chùn chân.

"Hôm qua tớ đã nói với mẹ tớ rồi..."

Thấy Freen trở nên nghiêm túc, Becky cũng chuẩn bị tâm lí sẵn sàng trong lòng.

Freen cố ý ngừng lại giây lát mới nói tiếp, "Tối hôm nay sẽ dẫn bạn gái về nhà ăn cơm, bà ấy đồng ý rồi."

Hả? Nhất thời Becky ngẩn ra.

Freen bị biểu cảm thẫn thờ của Becky chọc cười.

"Cô..." Hai mắt Becky đã sáng lên, "Cô có thể tiếp nhận chúng ta yêu nhau sao?"

Becky suy nghĩ lại mới phản ứng ra, thực ra Freen muốn cho bản thân nhiều cảm giác an toàn hơn.

Tuy tình trạng mấy ngày này có chút tồi tệ, nhưng cả hai không hề có lấy một tia dao động, người được bản thân yêu thích một cách kiên định cũng kiên định yêu thích như thế, cho dù có thế nào cũng là một loại hạnh phúc. Chỉ cần hai người cùng nhau vượt qua, đều sẽ tốt đẹp.

"Ừ." Freen gật đầu. Hôm qua cô ấy chủ động gọi điện thoại cho Helen Chankimha, không nói gì khác, chỉ nói "Ngày mai tôi muốn dẫn cậu ấy về nhà". Phản ứng của Helen Chankimha hệt như dự đoán của Freen, không lên tiếng đồng ý cũng chẳng từ chối, nhưng cuối cùng lạnh nhạt để lại một câu "Tùy mày".

Mặt mày Becky thả lỏng cười tươi, cho dù hai người đã suy nghĩ kĩ càng từ lâu, đây là chuyện của bọn họ, cũng không nhất định sẽ có được sự thấu hiểu và ủng hộ của gia đình, nhưng có thể có được, đương nhiên đáng để vui mừng.

[FREENBECKY] Dư tôi rung động (cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ