Chương 71: Lén lút

242 12 0
                                    

Nhiệt độ ban đêm thấp hơn buổi chiều rất nhiều. Becky sờ thấy mu bàn tay Freen lành lạnh liền nắm lấy, sưởi ấm giúp Freen, "Lạnh không?"

"Lạnh." Freen nói, vừa hay có cớ để ôm thêm một lúc.

"Tớ đã nói với cậu rồi mà, gần đây Bắc Lâm lạnh lắm." Becky vừa càu nhàu, vừa ôm chặt lấy Freen, "Cậu cũng không chịu mặc ấm hơn chút."

Freen không phản bác lại, chỉ yên lặng nghe Becky càu nhàu, dù có quở trách cũng rất khẽ khàng, có nghe nhiều cỡ nào cũng sẽ không thấy phiền.

"Không thèm ghi nhớ lời tớ trong lòng..." Âm thanh của Becky dần dần nhỏ đi, cô nghiêm túc nói chuyện, nhưng Freen lại chăm chú nhìn đôi môi cô. Khuôn mặt dính rất gần, cứ nhìn như thế, giây tiếp theo Becky trở nên im lặng, không nhịn được hôn lên bên môi Freen.

Khóe môi Freen Dư khẽ cong lên, sau đó nhích tới.

Mới vừa khẽ dính lên, tiếng cười đùa hi hi ha ha của trẻ con đã phá vỡ sự im lặng trong con ngõ nhỏ, người lớn đi theo sau lưng ra sức hô, "Đi chậm thôi".

Becky nhanh chóng cúi đầu, liếm môi. Freen vùi mặt lên chiếc khăn quàng cổ của Becky, ấm áp, có hương thơm thoang thoảng.

Đợi khi tiếng bước chân bên cạnh xa dần, hai người quay sang nhìn đối phương một cái, không hẹn mà cùng cười lên.

Ngõ nhỏ đón gió, cuộn bông tuyết nhảy múa rợp trời. Tuyết dần dần rơi nhiều hơn.

Lúc này Freen buông Becky ra, nắm lấy tay cô, kéo cô đi tới một đầu khác của con ngõ nhỏ.

Becky nhanh chân đi sau lưng Freen, gấp gáp càn rỡ, nhất thời giá lạnh cũng bị vứt sau đầu. Cô không hỏi Freen muốn dẫn mình đi đâu cũng đã đoán được.

Mấy phút sau liền tới được căn nhà cũ.

Becky rất hợp lí khi hoài nghi Freen cố tình chọn ăn cơm tối gần trường, sau đó thuận tiện cho...

Becky đã tới nơi này quá nhiều lần, quen thuộc với bố cục, cô đưa tay ra vừa sờ thấy công tắc, đầu ngón tay còn chưa ấn xuống, đã bị Freen ôm lấy trong tối tăm.

Có thứ mềm mại chạm lên môi, kèm theo hơi thở quen thuộc, dịu dàng lại gấp gáp quấn lấy. Nhịp tim Becky hỗn loạn, nhất thời không quan tâm tới việc bật đèn, chỉ quan tâm tới nụ hôn cùng Freen.

Freen lại cúi thấp đầu, đầu lưỡi phác họa, cánh môi khô khốc lành lạnh trở nên ướt át trong những cái mút, càng hôn càng mềm, không muốn buông lơi.

Becky cũng hệt như thế, cô giơ cánh tay vòng lấy Freen, ôm thật chặt.

Trong phòng có tia sáng yếu ớt, chiếu từ đèn đường bên ngoài cửa sổ vào trong, có thể mơ hồ nhìn rõ khuôn mặt đối phương, cùng vẻ say mê nhiệt tình khi đôi môi quện vào nhau.

Cả hai không muốn đối phương lo lắng cho bản thân, cho nên trong những ngày trời nam đất bắc, trong lòng hai người đều rất rõ, không hề nhắc tới những lời đại loại như "Tớ nhớ cậu". Nhưng lúc này, rất nhiều thứ cho dù không nói ra miệng cũng có thể cảm nhận một cách chân thực, nồng nhiệt vô thanh.

Rất lâu sau, Becky tìm kiếm bật đèn, lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt Freen, cơ thể đã nóng rực.

Cơ thể Freen cũng nóng, cô ấy cởi áo khoác, lại giúp Becky tháo khăn quàng cổ, cởi bỏ chiếc áo bông nặng nề, đặt bên sô-pha.

[FREENBECKY] Dư tôi rung động (cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ