Chương 48: Viết phạt.

767 71 15
                                    

Trong lòng Dương Hy bối rối không biết nói như thế nào với Lăng Sở. Cậu lén nhìn hắn vài lần xem tâm trạng hiện tại của hắn thế nào. 

Lăng Sở chuyên tâm nướng thịt đặt vào chén cậu, mọi hành động của cậu đều được hắn thu vào mắt. Cả hai ăn xong thì cùng nhau về nhà, trên đường về có mấy lần cậu muốn nói ra việc bị lập biên bản cho hắn biết. 

Nhưng Dương Hy sợ hắn lại dùng roi mây phạt hơn thế nữa, cậu sợ hắn thất vọng về mình.

Suốt quãng thời gian qua, tối nào Lăng Sở cũng dành thời gian dạy Dương Hy học, mấy ngày sắp thi hắn còn cho cậu làm thử vài đề các năm trước. 

"Em tắm rửa cho thoải mái rồi chơi gì cho thư giãn đi, có muốn hẹn bạn đi chơi không anh cho tiền?"

Lăng Sở thay dép đi trong nhà rồi lên tiếng hỏi Dương Hy, với vai trò là người lớn của cậu, hắn luôn cố gắng đem lại cho cậu những điều tuyệt nhất. 

Hắn không yêu cầu cậu phải vừa học vừa làm, mỗi tháng cậu đều có tiền tiêu vặt riêng muốn làm gì tùy thích. 

"Em vẫn còn tiền tiêu vặt, anh cho nhiều quá em xài không hết."

Dương Hy không có sở thích thiếu gia, cậu luôn dùng tiền một cách thông minh chỉ mua những món bình thường, hữu ích trong sinh hoạt hằng ngày. 

Hơn nữa trong nhà còn rất nhiều đồ chơi mắc tiền Lăng Sở mua cho cậu, có vài món chỉ mới chơi hai, ba lần. 

"Khi nào hết tiền thì nói anh, em chơi đi anh làm việc trên lầu, có gì thì gọi anh."

Từ khi đón Dương Hy từ trường về Lăng Sở chưa nói gì về việc thi cử, cậu nhìn hắn quay người lên lầu trong lòng áy náy muốn nhận lỗi nhưng không dám. 

Lăng Sở cho cậu có không gian riêng để suy nghĩ, mọi vấn đề đều cần thời gian để giải quyết. 

Dương Hy ngồi trong phòng chơi game 3D, cậu chơi mấy vòng cũng không giải tỏa được cảm giác bứt rứt trong người. Bản thân phạm lỗi khiến cậu không có hứng thú với những món đồ chơi mình yêu thích, cậu chỉ muốn nhanh chóng nhận sai để xóa tan đi cảm giác tội lỗi trong lòng.

Trong phòng làm việc vang lên tiếng gõ bàn phím, Lăng Sở đang nhìn biểu đồ lên xuống trên màn hình thì nghe tiếng mở cửa khe khẽ. 

"Em rón rén ngoài đó làm gì? Vào đây đi."

Dương Hy định xem tâm trạng của Lăng Sở thế nào ai dè mới hé cửa ló đầu vào đã đụng phải ánh mắt của hắn, hết đường trốn luôn. 

"Anh ơi..."

Cậu đóng cửa đi đến bên cạnh hắn, hai tay cậu đan vào nhau, miệng thì gọi hắn nhưng mắt lại nhìn xuống đất. 

"Anh không có ở dưới đó đâu mà em nhìn, nói chuyện thì phải nhìn nhau mà nói chứ."

Lăng Sở không phải là người khó tính nhưng đây là phép lịch sự tối thiểu trong giao tiếp, cậu quên thì hắn sẽ nhắc nhở. 

"Dạ."

Chưa gì đã bị mắng rồi, Dương Hy ngước mắt nhìn hắn, sao hôm nay anh ấy nhìn nghiêm khắc vậy chứ? Bao nhiêu dũng khí tích góp nãy giờ của cậu đều bị thôi bay sạch rồi. 

[Huấn Văn] Yêu Em Không Lý Do.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ