Một mảnh trắng xoá hiện lên trước mắt Lan Ngọc , muốn đưa tay che lại bớt những thứ liên tục làm mắt mình khó chịu . Một cơn đau nhói từ tay phải đem động tác của cô dừng lại , gì đây ? Thứ kim luồng này ? Giường bệnh ? Mùi cồn sực nức ?
" Cuối cùng cô cũng tỉnh lại rồi " - vị quản gia vừa vào phòng cách đây không lâu , nhìn thấy Lan Ngọc không có gì nghiêm trọng liền thở phào nhẹ nhõm .
" Con bị làm sao vậy ? " - hôm đó nàng đi làm về , tiếp đến xảy ra chuyện gì nhỉ ?
" Cô ngủ quên trong phòng xông hơi , bị thiếu oxy dẫn đến hôn mê " - nhắc lại vẫn còn cảm thấy sợ , hôm đó quả nhiên là sơ suất .
" Cảm ơn dì , nếu không có dì , hiện tại mở mắt ra lần nữa cũng không được rồi " - trong quá khứ nàng từng bị như vậy , nên khi nghe thấy lý do này cũng không có gì làm lạ .
" Thật ra người cứu cô là cô Trang , tôi quả nhiên lúng túng không biết làm gì " - vừa rồi Thùy Trang sau khi ra khỏi phòng đã căn dặn quản gia đừng tiết lộ , nhưng bà ấy cảm thấy Lan Ngọc nên cám ơn đúng người .
" Vậy sao ? Đợi đến khi con hồi phục sẽ đích thân qua Nguyễn Gia đa tạ " - nàng chỉ hờ hững nói một câu , cũng tiện thể đem đôi mắt của mình khép lại .
Lần đó cũng là Thùy Trang cứu cô , lúc Lan Ngọc có thể tỉnh lại được đã ở bên giường cô khóc lóc tận mấy giờ liền . Nhưng hiện tại cũng chỉ có thể như vậy , thậm chí ngay khi tỉnh lại người đầu tiên cô thấy cũng không phải là em ấy .
" Chị ấy ngủ rồi sao ? " - Thùy Trang ở bên ngoài hành lang phòng bệnh , nhìn thấy quản gia bước ra từ bên trong đã không đợi được tiến tới gần hơn một chút .
" Phải , cô có thể vào trong rồi " - mối quan hệ giữa hai người này quả nhiên căng thẳng , chị dâu có vẻ không có thiện cảm với em chồng .
Thật ra kể từ lúc nhập viện , cho đến trước khi Lan Ngọc tỉnh lại , Thùy Trang luôn túc trực bên cạnh chị . Cho đến khi Lan Ngọc có dấu hiệu muốn mở mắt ra , đã ngay lập tức ra khỏi phòng bệnh , gọi quản gia vào giúp mình lo những chuyện còn lại .
" Tiểu thư không phải người không nói lý lẽ , cố gắng một chút " - sinh ra bởi một đại phú hào ít nhiều tính tình có chút kỳ quặc , nhưng trong số những tiểu thư hào môn , Lan Ngọc được xem là hiểu chuyện nhất rồi .
Thùy Trang cũng không nói gì thêm , chỉ gật đầu biểu thị về việc mình đã nghe được người quản gia nói . Bước vào phòng quả nhiên Lan Ngọc đã mệt mỏi thiếp đi , từng bước thật chậm đi đến bên cạnh chị tránh gây ra một loại âm thanh gì , cho dù là nhỏ nhất . Cũng không biết kể từ bao giờ , ở gần bên chị lại luôn tồn tại một loại không khí căng thẳng như thế này ?
Phòng bệnh rơi vào sự tĩnh mịch tuyệt đối , bất quá chỉ nghe được vài âm thanh của những loại thiết bị y tế . Vài cơn gió nhỏ vô tình lay nhẹ những sợi tóc nô đùa trên gương mặt vốn dĩ rất ôn nhu , trái ngược với loại tính cách bình thường có phần khiến cho người khác trở nên nhỏ bé . Loại tình huống này không có một ai quấy rối , Thùy Trang lại bắt đầu nhớ lại ngày tháng trước đây .
BẠN ĐANG ĐỌC
Chị Dâu , Nguyện Vì Nàng Mắc Câu (Cover) - (Gấu Nho/Thanh Long-Nho)
FanfictionTác giả : Phiên Nhi Liêu *Truyện cover đã được sự đồng ý của Tác giả* .