Cho phép em, được ở bên anh cả đời nhé?
______________________________"Kim Mingyuuuuuuuuu"
Tiếng hét thất thanh như chuông báo thức dành cho Mingyu, cậu lại lần nữa dám tắt báo thức của anh.
"Em dậy liền cho tôi"
Wonwoo cầm gối đánh thật mạnh lên con người vẫn thản nhiên ôm chặt eo anh mà ngủ kia, Mingyu nắm cái tay đang đánh mình liên tục mà kéo xuống ôm lấy, cậu vùi mặt vào hõm cổ người nọ hưởng thụ hương hoa hồng.
"Ngủ thêm tí nữa đi bé, còn sớm mà"
"9 giờ sáng rồi, sớm sủa gì tầm này nữa hả? Em với anh còn phải đi làm nữa mà"
"Hôm qua tụi mình thức tới 2 giờ sáng còn gì? Giờ em đố anh bước tới cái cửa ngoài kia luôn đấy"
"Em im đi"
Nghĩ đến cảnh tượng hồi tối làm mặt mũi Wonwoo đỏ bừng cả lên, anh vỗ vào cái miệng ăn nói không có ý tứ đó.
"Ngủ đi nàooooooo"
"Nhưng mà anh đói rồi"
Đẩy cậu ra một bên, anh ngồi bệt trên giường, hai tay khoanh lại hệt như trẻ con hay làm khi chúng giận dỗi. Mingyu không chịu nỗi sự đáng yêu đó liền ôm Wonwoo từ sau lưng, cằm gác lên bờ vai gầy.
"Bé muốn ăn gì nào? Bánh mì trứng nha"
"Mới ăn hôm kia rồi"
"Vậy ăn súp gà"
"Anh không thích súppppp"
"Thế ăn cơm cuộn nhé"
"Trưa hôm qua mới ăn trên công ty rồi"
"Thế bé muốn ăn gì?"
"Ăn mì"
Wonwoo quay mặt sang với nụ cười chúm chím, ánh mắt long lanh như muốn hớp hồn Mingyu. Định sẽ từ chối nhưng nếu gương mặt đáng yêu này xị xuống thì cậu cũng không thích đâu.
"Haizzzzz nốt hôm nay nha"
"Hihi"
Cậu không cho anh ăn mì gói, nên cả hai đành xách xe đi vòng vòng để tìm quán mì nào ngon. Tìm mãi vẫn không thấy quán nào hợp khẩu vị với cả hai, chợt Wonwoo nhớ đến một nơi.
"Em còn nhớ quán mì nhỏ ở trong con hẻm kế trường cấp 3 của tụi mình không?"
"À, quán đấy ngon cực luôn bé nhỉ, hồi trước em toàn cúp tiết ra ngoài đó ăn"
Nhận được ánh nhìn sắc nhọn của anh làm cậu cười hì hì xin lỗi.
"Không biết dì Hwang còn ở đó không nữa"
"Đi thử xem"
Mingyu đậu xe nhờ vào trường vì nếu để xe giữa đường thì sẽ bị cảnh sát hốt đi mất. Trường đang rất nhộn nhịp vì hôm nay là ngày tổng kết năm học.
"Nhanh thế, mới đây mà lại một mùa tổng kết nữa rồi"
"Ừm, nhớ ngày nào em còn định trốn lễ tổng kết vì anh nói anh không đi"
Ăn một cú đánh nữa vào ngực, cậu ôm ngực xoa xoa rồi nhìn anh bằng ánh mắt cún con đau đớn.
"Hên mà tôi kêu ba mẹ anh kéo anh đi chứ không là khỏi tốt nghiệp luôn đấy"
BẠN ĐANG ĐỌC
𝙃𝙤𝙢𝙚 (Yaaaaaa Kim Mingyu 2) Meanie/Minwon
Fiksi Penggemar"Không phải một căn biệt thự ven biển, cũng không phải là một căn dinh thự giữa đô thị xa hoa" "Vì chỉ cần có anh, nơi đâu cũng là nhà"