Phuwin tắt giao diện tài khoản X, tiền cậu kiếm được trên đây cũng không mấy khả quan, chưa kể đến muốn dành tiền tiết kiệm, ngay cả tiền để chi trả cuộc sống hàng ngày cũng chỉ vừa đủ. Nhưng cậu không cam tâm, điểm số của cậu rõ ràng cho phép cậu có thể vào học một trường đại học tốt nhất, tương lai cậu cũng sẽ thoát khỏi cuộc sống hiện tại và bắt đầu một khởi đầu mới.
Nhìn quanh căn phòng nhỏ của mình, ngoài sách ra thì nơi duy nhất được dọn dẹp và cất gọn gàng là đống quần áo quyến rũ, cảm giác đối lập vỡ nát giống như cuộc đời của cậu vậy. Ban ngày là học sinh đứng đầu trường và là học sinh giỏi trong mắt thầy cô, ban đêm lại mặc những bộ đồ hở hang đó để chụp đủ loại ảnh, video nhạy cảm rồi đăng lên mạng để kiếm tiền thưởng. Tuy chân tay cậu mảnh khảnh, trắng trẻo, thân hình thon gọn, cân đối nhưng vì không lộ mặt và không hở hang đến mức trần trụi nên tiền thưởng cậu kiếm cũng không bằng những cô gái nóng bỏng trên mạng xã hội X kia.
Ngày hôm đó, Phuwin đăng tải một số "tư liệu" kia như thường lệ, khi cậu chuẩn bị tắt trang web để đọc sách cậu đã nhận được một tin nhắn riêng, khác với những yêu cầu trước đây về những lời nói mời gọi từ các chàng trai muốn làm quen với cậu, lần này đối phương chỉ hỏi cậu có chịu nhận hắn ta làm "bố đường" không. Phuwin sửng sốt, cậu đã nghe nói về điều này, một số thanh niên và cô gái trẻ sẽ hẹn hò với những người đàn ông trung niên thích họ để đổi lấy một số tiền, tất nhiên, nhiều công việc gọi là hẹn hò và ăn tối sau này sẽ chuyển thành những cuộc trao đổi "sâu sắc" hơn nên thu nhập cũng sẽ nhiều hơn, thậm chí những người đó còn được bao nuôi trong một thời gian dài. Chỉ là Phuwin không muốn lún sâu vào chuyện đó, cho nên trong thâm tâm cậu luôn nỗ lực giữ mình, mặc dù cậu cũng đã bắt đầu thăm dò về nó từ lâu rồi.
Bây giờ nhìn thấy tin nhắn này, cậu có chút lung lay, hiện tại cậu đang rất cần tiền, nếu không thuận lợi vào đại học, thì càng khó thoát khỏi số phận hiện tại! Cậu siết chặt bàn tay, trong lòng không ngừng tự nhủ rằng đây chỉ đơn giản là một buổi hẹn hò, chỉ cần không làm việc kia thì dù kiếm được ít tiền hơn cũng không sao, còn hơn là cứ tồi tệ như bây giờ!
Cậu dùng ngón tay gõ nhẹ vào màn hình và trả lời đối phương, nói rằng cậu chỉ chấp nhận các bữa ăn và những buổi hẹn hò bình thường. Sau khi đối phương đồng ý và thương lượng giá cả, hai người đã thống nhất địa điểm gặp mặt đầu tiên. Phuwin thả mình trên chiếc giường cũ, những lo lắng kia của cậu lại bắt đầu dâng lên, nhưng cậu chỉ có thể không ngừng tự nhủ rằng đó chỉ là một buổi hẹn hò ăn tối đơn thuần, và chẳng bao lâu nữa cậu sẽ nhận được một khoản tiền đáng kể từ nó...
Khi số lượng công việc cậu nhận tăng lên, Phuwin ngày càng chấp nhận công việc được trả tiền cao hơn này và thậm chí cậu còn bắt đầu nhận thêm việc làm thông qua nhiều nền tảng xã hội để kiếm thêm tiền. Đối mặt với những lão già lớn tuổi mà cậu hẹn hò, cậu từ chỗ rụt rè và sợ sệt lúc đầu cũng dần trở nên thoải mái hơn với họ, cũng cố gắng cẩn thận để không cho những người đó có cơ hội đi xa hơn. Cậu nghĩ chẳng bao lâu nữa thôi, cậu sẽ tiết kiệm đủ tiền để vào đại học, khi đó có thể cậu sẽ không cần sống như bây giờ nữa, và cũng sẽ không ai biết về quá khứ của cậu ở một môi trường mới.

BẠN ĐANG ĐỌC
[PONDPHUWIN] Tôi nuôi em! Bạn trai
RomanceBản dịch đã có sự cho phép của tác giả ! Tác giả: Yoonnie哒_ Bản dịch thuộc về mình, vui lòng không reup đi nơi khác !