Chương 82

188 15 0
                                    

Những hạt trắng lặng lẽ rời khỏi lớp chắn xanh, trở về phòng của mình.

Kỷ Dịch Duy biến thành hình người, đứng trước cửa sổ đen kịt, khuôn mặt nặng nề nhìn ra ngoài, sau đó hắn liên lạc với Phương Huyền.

"Đội trưởng Phương, tôi vừa xác nhận sương đen trong cung điện chính là thứ đã tấn công thế giới gốc. Nó đã quay trở lại sau khi hấp thụ rất nhiều ác niệm. Trò chơi này sẽ không có người chiến thắng, loài người và quái vật đều là thức ăn của nó."

Phương Huyền nhận được tin nhắn, nhìn chằm chằm vào lớp chắn xanh xa xôi phía trước, hỏi: "Cách tấn công của sương đen là gì?"

"Tôi nghĩ cũng giống như ở thế giới gốc, hoặc là xâm nhập vào cơ thể để điều khiển hành động của người đó, hoặc bao quanh bằng sương mù và ăn thịt từ từ, không thể phản kháng. Nó đặc biệt thích thức ăn có cảm xúc tiêu cực."

"Người đàn ông tóc xanh đã bị nó cải tạo hoàn tất, có lẽ sắp tỉnh lại, hắn chính là người có quyền hạn cao nhất trong không gian trò chơi này."

"Ừm."

Nếu gã là người có quyền hạn cao nhất, chẳng phải có thể kiểm soát mọi thông tin của người chơi? Các đạo cụ và thân phận nhiệm vụ của cậu có thể sớm bị phát hiện.

Kỷ Dịch Duy cười nhạt hỏi: "Đội trưởng Phương, nhiệm vụ là gì? Em và Đặng Thu Lâm, hệ thống trò chơi đều nhắc đến từ này."

"Có giống như chúng ta, ký kết hợp đồng với hệ thống không?"

Kỷ Dịch Duy đoán khá chính xác, Phương Huyền giải thích đại khái cho hắn. Khi người chết hoặc rơi vào trạng thái hôn mê lâu dài, linh hồn có thể bị hệ thống ràng buộc, theo kịch bản được giao để làm nhiệm vụ ở các thế giới khác nhau. Mỗi khi hoàn thành một nhiệm vụ sẽ nhận được điểm tích lũy, khi tổng điểm đạt đến mức đủ, cuối cùng có thể chọn thế giới đã từng đến để sinh sống.

Nghe đến đây, mắt Kỷ Dịch Duy sáng rực lên, "Em không phải là người luân hồi chuyển kiếp?"

"Ừm."

"Vậy em đã hoàn thành nhiệm vụ chưa?"

Phương Huyền nói: "Chưa, vẫn còn nhiều."

Kỷ Dịch Duy hỏi: "Vậy em còn phải rời khỏi thế giới này, đến các thế giới khác sao?"

"Đúng vậy."

"Điều này không hay chút nào, đội trưởng Phương." Kỷ Dịch Duy mặt nặng trĩu, "Tôi không biết cuối cùng mình sẽ ở đâu, nếu thoát khỏi trò chơi thành công, liệu tôi có còn ở hành tinh này? Hay sẽ bị người có liên quan đưa về thế giới gốc?"

Giọng hắn trầm xuống, "Em có đến tìm tôi không?"

Phương Huyền dừng lại một lúc, nhìn vào chiếc nhẫn bạc trên tay, nói: "Ừm."

Kỷ Dịch Duy thở dài, nhanh chóng chuyển chủ đề để tránh không khí khó chịu, "Để sau hãy nói, giờ nói những chuyện này hơi sớm. Các em phải nhanh lên, khi người đàn ông đó tỉnh dậy, tình hình sẽ thay đổi lớn."

"Ừm." Sau khi Phương Huyền kết thúc cuộc trò chuyện, cậu nghe thấy tiếng gió hú xung quanh, ánh mắt xuyên qua bóng tối dài dằng dặc, hướng thẳng vào lớp chắn xanh tầng thứ bảy.

Edit - Hoàn Thành || Bé Công Xinh Đẹp Ốm Yếu Khuấy Đảo Sân Khấu!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ