Chương 8: Sách mật mã

130 32 7
                                    

Cho đến khi theo xe trở lại bệnh viện, Tiêu Chiến hồi lâu vẫn chưa bình tĩnh lại được, cảnh tượng vừa xảy ra ở phòng khám tạm thời Bộ Tư lệnh cứ lặp lại trong đầu anh như một thước phim.

Trước khi Diệp Cẩm Nguyên bước vào, anh đã nhìn thấy miếng gạc có vết máu ở eo trên người một sĩ quan trẻ tuổi, người làm việc ở tiền tuyến bị thương không hiếm, vì vậy Tiêu Chiến không nghĩ nhiều mà chỉ hỏi: "Tại sao bị thương?"

Viên sĩ quan trẻ trả lời: "Ngã cầu thang, không cẩn thận rách da."

Đối với bác sĩ ngoại khoa mà nói, lời giải thích này có vẻ vô lý. Khi con người ngã, họ sẽ vô thức bảo vệ đầu và thân mình, đây là bản năng của cơ thể, vì vậy, hầu hết các vết thương do té ngã đều ở các khớp tay chân, hiếm khi bị thương ở thắt lưng.

Tiêu Chiến cảm giác được người này có vấn đề, nhưng cũng không nói gì, bình tĩnh nói: "Chảy máu rồi, tôi xử lý vết thương cho."

Sĩ quan trẻ vậy mà rất hợp tác, không ngăn cản anh tháo miếng gạc, Tiêu Chiến vừa nhìn vào miệng vết thương hở là biết đây là vết tích của một viên đạn tốc độ cao sượt qua cơ thể người, nói đơn giản thì, là vết thương do súng đạn.

Anh cẩn thận khâu vết thương cho đối phương, băng bó lại, sau đó bí mật ghi nhớ thông tin danh tính lên trên tờ phiếu khám.

Giang Đình Vân, 20 tuổi, quân hàm trung úy, là phó quan của thượng hiệu Hồ Thanh Châu.

Hồ Thanh Châu chính là tên đàn ông hung tợn mấy ngày trước đã nghiêm khắc thẩm vấn anh, Giang Đình Vân là phó quan của hắn, nhưng Tiêu Chiến lại không có ấn tượng gì về người ta. Ở một nơi như Bộ Tư lệnh Diệt phỉ, không có năm lòng bảy dạ thì sống không lâu, cho nên che giấu vết thương có lẽ không phải là vấn đề lớn. Tiêu Chiến chỉ cần ghi lại tình hình một cách trung thực, nếu thực sự có vấn đề thì người ở Bộ Tư lệnh sẽ điều tra, một bác sĩ như anh, tốt nhất nên làm tốt công việc của mình, không nên can thiệp vào việc của người khác.

Những suy nghĩ ngây thơ này nhanh chóng vỡ tan sau khi Diệp Cẩm Nguyên đến khám. Thông qua cuộc trò chuyện đầy mùi thuốc súng của Diệp Cẩm Nguyên và Hồ Thanh Châu, Tiêu Chiến đã hiểu được mục đích thực sự của buổi khám sức khỏe này.

Bắt nội gián Cộng sản trên người có vết thương mới, đặc biệt là vết thương do súng đạn.

Tiêu Chiến cố gắng hết sức để đè nén căng thẳng và hồi hộp trong lòng, giả vờ vì bờ vai vuông vắn và cơ bụng sáu múi của thư ký Diệp mà đỏ mặt, cuối cùng, trước sự hỏi ép của Hồ Thanh Châu, anh nói dối một cách vô cảm.

Nhưng Giang Đình Vân có thực sự là Cộng sản không, Tiêu Chiến không chắc. Sau đó, anh cũng kiểm tra được nhân viên có vết thương do súng đạn, chỉ là không một ai nói dối như Giang Đình Vân là do ngã cầu thang.

Kết quả khám sức khỏe tổng hợp yêu cầu bác sĩ và y tá phải ký xác nhận. Tiêu Chiến đã lén xóa ghi chú bị thương của Giang Đình Vân trong lúc Thiện Mỹ Chi đang bận đeo ống nghe đo huyết áp và nhịp tim, gần như không chú ý đến tình tiết đột ngột chen vào, bình tĩnh ký tên theo anh.

[BJYX-Trans] Vô biNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ