[39]. hồi ức

1.8K 133 4
                                    

"Wangho à, em đừng chạy nhanh như vậy ngã bây giờ"

Thiếu niên tầm 16, 17 tuổi phía sau kiên nhẫn nhắc nhở, bước chân nhanh chóng đuổi theo, nhưng trên môi anh ta vẫn nở nụ cười cưng chiều trông có vẻ là không thấy khó chịu chút nào hết.

"Oaa anh ơi ở đây to thật đó"

Wangho 5 tuổi xinh đẹp như búp bê nhỏ, đang chạy loanh quanh miệng nhỏ cảm thán.

"Làm như em chưa từng thấy vậy. Trở về thôi nào buổi tiệc sắp bắt đầu rồi"

Anh trai đi tới bế em nhỏ lên, ngón tay véo nhẹ cái mũi đỏ của em trai.

"Anh ơi, mấy chỗ trước không có to như vậy đâu"

Wangho nằm trong vòng tay anh mình, chu chu mỏ khua khua tay miêu tả nhòm trông đáng yêu ghê gớm.
Anh trai bật cười một cái, đưa tay lên xoa đầu em nhỏ.

"Vậy sau này anh cũng xây nơi như vậy cho Wangho ở nha?"

"Thiệt lun ạ!? Em yêu anh cả nhất"

Wangho ôm cứng lấy cổ anh, dụi dụi mái tóc mềm mại.
Được cái nhà này ai cũng chiều đứa nhỏ nhất điên lên.

"Vậy còn anh thì sao?"

Anh hai không biết từ đâu phi ra, nhòm nhòm một lớn đang bế một nhỏ.
Ánh mắt ghen tị ghê lắm.

"Vậy yêu anh hai ít hơn xíu xíu thôi?"

Wangho được anh cả thả xuống đất, hơi ngẩng đầu giả vờ suy nghĩ.
Tuy em này bé tuổi nhưng hơi bị lém lỉnh đấy.

"Em hay ha. Quên đống đồ chơi của em là ai mang về cho rồi à?"

Anh hai đi tới đặt cả hai tay lên xoa xoa má mềm của em mình.
Han Wangho được nuôi đến cả người trắng hồng mềm mại, má thì như mochi nhìn là muốn cạp.

"Ơ đau em, rớt mất sự dễ thương bây giờ"

Wangho ôm cái má đang đỏ lên phụng phịu, giọng nói có chút hờn dỗi là hai người anh không nhịn được cười haha.

"Dễ thương như này rớt chút xíu thì làm sao"

Anh hai cười đủ xong mới quay qua giả vờ an ủi, đứa trẻ tầm 11, 12 tuổi ôm lấy má Wangho mà nhào nặn.

"Thôi được rồi, vào trong thôi"

Anh cả đứng xem nãy giờ, mới tiến tới ngăn cản hai anh em đang đùa nghịch bên này.
Bữa tiệc sắp bắt đầu, phải vô thôi không cha mẹ lại lo lắng, anh dắt tay Han Wangho dẫn em nhỏ vào trong.

Đại sảnh rộng lớn, những chiếc đèn trùm tinh xảo kèm với sự xuất hiện của đông đảo các tinh anh trong giới, các ông trùm nắm trọn ngành kinh tế trong nước.
Anh cả dắt Wangho và anh hai theo sau, đi tới chỗ cha mẹ họ.

"Ồ đây là các con trai của anh à. Đẻ khéo thật đấy, đứa nào đứa đấy trông thông minh sáng dạ"

Một người đàn ông trung niên nhìn mặt cực kì nghiêm khắc, cùng cha cậu nói chuyện, đứng cạnh ông ấy là một đứa trẻ cao hơn Wangho một cái đầu nhìn có vẻ còn nghiêm túc hơn người đàn ông kia nhiều.

Gì đây? Anh này mặt bị đơ à?

Không thể trách Wangho nhỏ nghĩ như vậy, vì ở nhà em ta đang quen với việc mặt ai khi gặp em cũng cười hì hì, đến cả người cha luôn sát phạt quyết đoán trên thương trường cũng y hệt.

[LCK] tingNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ