-"Cậu có nghĩ tớ...À, Kaew thoát được không, Love?"
Kaew chạy mãi, chạy trong những nỗi tiếc nuối thênh thang. Tình yêu của họ có gì sai đâu chứ? Chị không hiểu, cuộc sống thật phức tạp, tại sao thứ đẹp đẽ như tình yêu lại bị giới hạn bởi giới tính? Chị cứ chạy mãi, dưới cơn mưa hè, trong cơn bão lòng. Nhưng Kaew không may trượt chân ngã xuống chiếc giếng hoang. Gần như là cái chết tức khắc, Kaew chỉ biết dùng chút ý thức cuối cùng, miệng không ngừng lẩm bẩm.
-"Ying, em ơi, chị đau quá, thần linh ơi..."
-"Chà, có vẻ cậu không thoát rồi Milk"
Love xoa vai con người mặt mũi đang trắng bệch bên cạnh. Milk ngàn lần cũng không nghĩ mình lại chết như thế này. Hai người một lần nữa được dịch chuyển đến chỗ công chúa.
CHÁT
-"Thứ khốn kiếp! Ngươi dám giúp ả trốn đi..."
Quốc vương tức run người, đồng tử run lên dữ dội. Người bóp chặt chiếc cốc sứ trong tay đến mức khiến nó vỡ toang, từng mảnh vỡ ghim sâu vào lòng bàn tay, rỉ máu xuống nền đá loang. Quốc vương liếc nhìn bàn tay mình rồi nhìn sang công chúa đang im lặng quỳ gối, bóp lấy mặt công chúa nâng lên.
-"Ta nói cho ngươi biết. Ta là cha của ngươi, ta sinh ra ngươi, ta là đế vương một quốc, không gì là ta không thể làm. Ngươi nghĩ giúp Kaew chạy trốn là xong rồi sao? Ngu ngốc. Ta chỉ cần phẩy tay một cái là có thể xới tung đất của xứ Changwat này lên. Và khi tìm thấy ả, hơi thở của ả cũng sẽ bị bóp nát một cách dễ dàng như cái cốc này thôi"
Nói rồi người đứng dậy, rút thanh gươm dắt bên hông chém thẳng vào eo một tên lính, hắn hét lên đau đớn rồi ngã lăn ra đất ngừng thở, máu chảy loang lổ khắp nơi.
-"Bản thân là chỉ huy cận vệ mà đến một đứa con gái cũng không trông được. Vô dụng như vậy thì sống làm gì cho chật đất"
Quốc vương ném cây gươm xuống đất, tiếng kim loại va với nền đá vang leng keng lạnh lẽo.
-"Còn ngươi. Ngay tháng sau phải thành hôn với người ta chỉ định"
-"Chậc...Dã man quá"
Milk rùng mình lên tiếng, khi mà quyền lực tối thượng tập trung vào tay một người duy nhất người đó sẽ có sức mạnh như một vị thần, lúc ấy dù có giết cả một ấp thì vẫn sẽ là "thiên tử" vạn người kính trọng. Love bên cạnh bàng hoàng, kiếp trước em đã sống với người cha dã man như vậy sao? Đầu Love chợt xẹt qua hình ảnh người cha hiện tại của mình. Ông Faris Apakrit Limpatiyakorn, là một thanh tra, tính chất công việc khiến Faris là một người cực kì cứng nhắc và bảo thủ. Faris luôn tất bất với công việc nên hiếm khi dành thời gian cho gia đình, đặc biệt là sau khi Love được sinh ra. Vì vậy trong kí ức của Love từ xưa đến nay, cha em là một người cực kì nghiêm khắc và có giọng nói to, ông luôn mắng Love rất lớn mỗi khi em làm sai điều gì, Love rất sợ cha. Milk thấy em im lặng liền quay sang kiểm tra, em vẫn đứng trân trân ở đấy, nhưng không nói gì cả.
-"Cậu ổn không?"
-"Tớ không sao"
Vừa dứt câu hai người lại bị hút đi, lúc này thời gian đã là nửa đêm, đèn dầu chập chờn tạo ra những cái bóng chớp nhoáng trên khung cửa, tiếng tu hú kêu khiến không gian xung quanh thêm phần ảm đạm. Trong ngôi chùa trang nghiêm giữa cung điện, tiếng gõ mõ văng vẳng vọng ra. Đằng sau căn phòng chính, nơi các vị sư đang tụng những bài kinh mang đậm màu sắc triết lý nhân sinh trước bức tượng phật, khói hương bay nghi ngút, thì sau căn phòng đó lại là người con gái đang với đôi mắt đẫm lệ khóc cho mảnh tình chết.
![](https://img.wattpad.com/cover/376096310-288-k60194.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Vết nứt [MilkLove]
FanfictionVạn vật đều có vết nứt, vì đó là nơi ánh sáng chiếu vào. Mối lương duyên kéo dài hàng nghìn năm. Một mối tình không được chúc phúc. Hai linh hồn hòa quyện với nhau. (dự kiến HE) Ý tưởng based on @dinskhoiz_.o7 (tiktok) Nghiêm cấm Reup hay Cover khi...