..... Chưa nói xong anh đã nhấn chìm cô trong những nụ hôn. Dù vậy nhưng cô ko hề cảm nhận được sự ngọt ngào từ những cái hôn ấy. Cô là người thông minh, chí ít là đủ thông minh để hiểu anh chỉ coi cô là công cụ làm ấm giường mà thôi. Anh đến với cô, đêm nay là theo bản năng của một người đàn ông. Vì vậy, chống cự cũng vô ích cô đành nhắm mắt đưa chân vậy.
3h30
Thiên Di thức giấc và nhìn anh. Rất lâu, rồi thở dài. Cô lết thân xác ê ẩm của mìk vào phòng tắm. Vuốt nước lên mặt, cô lại trở về với cuộc chiến cứu vớt chương trình của mình.
Lúc cô trở ra anh vẫn ngủ im lìm, cô vội chuẩn bị quần áo đi làm cho anh như những bà vợ khác vẫn làm rồi chuẩn bị cho chính mìk và chính công việc sắp tới.
Trong văn phòng cô không khí đang rất căng thẳng. Vẫn là vấn đề lựa chọn MC
- Tôi thấy chọn MC Thế Hùng ổn đấy chứ sao mọi người lại phản đối - cô đưa ánh nhìn cương quyết về phía đồng nghiệp
- Vì ông ta lập dị và kiêu ngạo - đạo diễn chương trình lên tiếng
- Phải đó, hơn nữa cho dù chúng ta chấp nhận thì chưa chắc ông ấy đã đồng ý đâu - 1 người nữa lên tiếng
- Mọi người gọi ông ta là kẻ tồi tệ nhất trong những kẻ tồi tệ - lại thêm 1 ý kiến tiêu cực
Gạt phăng tất cả những ý kiến trái chiều ấy đi, cô quả quyết
- Nhưng ông ta có kinh nghiệm, uy tín và cả danh tiếng trong lĩnh vực này
Mọi người vẫn im lặng
- Thôi nào mọi người, chúng ta phải chấp nhận mạo hiểm thôi, ko còn con đường nào nữa đâu
Mọi người lại nhìn nhau rốt cuộc cũng có người lên tiếng
- Được chúng tôi chấp nhận mạo hiểm nhưng có lẽ cô phải đích thân đi mời ông ta thôi. Vì chúng tôi chẳng ai làm được điều đó đâu
Suy nghĩ một chút, cô gật đầu
- Chắc phải vậy rồi
Tại văn phòng của anh
Cô thư kí vừa thông báo lịch làm việc của anh. Nhìn lại nó 1 lần nữa, anh dừng đánh máy và nghĩ về cô. Sáng nay, cô lại biến mất chỉ để lại mẩu giấy nhắn: " Quần áo em là rồi, treo ở tủ. Trưa nay em về nấu cơm. Nếu ko về ăn trưa thì nhớ nhắn tin nhé. Thiên Di" . Hình như vợ anh rất thík mất tích vào buổi sáng thì phải.
Anh lại lắc đầu : " Ko nghĩ đến cô ta nữa"
11h trưa cô vội vàng về nhà chuẩn bị bữa trưa. Hôm nay quả thực là một ngày điên khùng. Cả buổi sáng liên lạc với Cao Thế Hung, người mà cô muốn mời vào vị trí MC của chương trình nhưng ko được. Đồng nghiệp của cô nói đúng. Ông ta là kẻ tồi tệ nhất trong những kẻ tồi tệ. Ko liên lạc được gì cô đã đến gặp trực tiếp vậy mà ông ta còn tìm mọi cách xua đuổi, tránh mặt cô. Quả thật là hết chịu được.
Chưa kể về đến nhà là hì hục nấu nướng, nấu xong lại ngồi đợi 30' để được câu nói hờ hững của anh:
- Tôi ko có số em nên ko nhắn tin được. Tôi ăn trưa rồi chỉ về lấy tài liệu thôi.
Cô tức phát ói máu. Thật sự nhìn mâm cơm mà cô chỉ muốn hất tung lên. Đã vậy trước khi đi anh ta lại còn ngóai lại
- Chuyện tối hôm qua em đừng suy nghĩ nhiều giữa chúng ta ko thể có chuyện j được đâu. Đó chỉ là....
- Chỉ là việc đương nhiên, em chỉ là công cụ làm ấm giường thôi. Em hiểu và ko suy nghĩ j cả - ko để anh nói hết câu, cô chen vào như muốn chấm dứt nhanh câu chuyện nhạt thếch này
- Như vậy thì tốt. Sớm muộn cũng li dị nghĩ nhiều chỉ thiệt vào em thôi. Tôi sẽ ko can thiệp vào cuộc sống của em và em cũng vậy.
Cô im lặng, anh tiếp
- Trên phòng làm việc của tôi
![](https://img.wattpad.com/cover/45510836-288-k774351.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Bước về phía em
RomantizmCô mạnh mẽ tự lập.... Anh chung thủy si tình..... Cô mất tất cả.... Anh có tất cả..... Số phận đưa họ đến với nhau..... Anh sẻ chia cho cô những gì anh có..... Cô đón nhận nó với sự rụt rè......