Chap 63

1.9K 82 0
                                    

Khoảng thời gian tiếp đó, cô ngoài việc giúp Kim phu nhân xử lý việc tổ chức sinh nhật, vừa có thời gian thì sẽ đến bệnh viện. Cũng may sinh nhật Kim lão gia còn một đoạn thời gian, Kim phu nhân tuy nói muốn cô giúp đỡ nhưng trên thức tế chỉ là nhân cơ hội này dạy dỗ cô thành chủ nhân tương lai của Kim gia thôi. Huống hồ bên cạnh bà còn có trợ thủ đắc lực là Joo, cũng chẳng phải thực sự trông cậy vào cô. Chỉ cần mục đích dạy dỗ đạt được thì cũng không so đo chuyện thường không thấy cô. Chỉ cho rằng người trẻ tuổi ngại mấy chuyện vụn vặt này, ra ngoài giải sầu. Nhưng cũng có lần ngầm trách với Joo:

- Eun Hee này, trước kia ngày nào cũng trốn trong nhà, đuổi cũng không đi, giờ thì ngày nào cũng chạy ra ngoài, thật không trầm ổn.

Joo cười nói:

- Phu nhân, đó là vì hiện giờ tính cách của thiếu phu nhân thay đổi rất nhiều. Cũng chính vì thế mà đại tiểu thư mới để ý đến cô ấy, giờ vợ chồng son hòa thuận vui vẻ không phải là điều phu nhân mong nhất sao? Người trẻ tuổi thường ham vui, giống như con tôi ngày nào cũng ra ngoài chơi, nếu cứ ở trong nhà bà lại phải lo lắng rồi.

Kim phu nhân nghĩ nghĩ, cũng đúng là lý lẽ này, giờ đôi trẻ như vợ chồng son khiến bà cũng thoải mái hơn nhiều. Đứa con dâu này bà rất vừa ý, môn đăng hộ đối, dung mạo, tính cách cũng rất tốt, lại nghe lời, không điêu ngoa tùy hứng như những tiểu thư nhà giàu khác. Quan trọng nhất là nó có thể khiến con mình để ý, xem ra không lâu sau là đã có cháu bế rồi.

Nghĩ vậy, Kim phu nhân cười thỏa mãn, cũng không để trong lòng chuyện Fany thường xuyên ra ngoài.

Mà Fany căn bản không thể bận tâm đến suy nghĩ của Kim phu nhân, giờ lòng cô chỉ nghĩ chuyện làm sao để cha mình không quá đau lòng?

Sắc mặt "Tiffany" càng ngày càng kinh khủng, máy móc đặt lên người cũng ngày càng nhiều. Sắc mặt của cha cũng càng thêm lo lắng, càng ngày càng gầy, đến Hae Mi cũng thở dài ngày càng nhiều. Có lần, HaeMi khẽ nói thầm vào tai Fany: "Bác sĩ nói cũng chỉ hai ngày nữa...haizz, thật đáng thương".

Ông Hwang luôn túc trực bên giường con gái, ngoài đi toilet thì không dễ dàng rời đi, sợ lúc mình không có mặt con sẽ qua đời, có đôi khi cơm Hae Mi mang đến cũng không ăn.

Cô nhìn rõ mọi việc, tim như dao cắt, mỗi lần như vậy, cô luôn bưng cơm đến bên cha, mắt ánh lệ nói:

- Chú à, chú nên ăn chút gì đi. Fany ở ngay đây nhìn chú, cô ấy thấy chú vì chăm sóc mình mà cơm không ăn, ngủ cũng không ngủ nhất định sẽ khó chịu. Giờ cô ấy nhất định rất phiền não.

Ông Hwang nghe cô nói, lại nhìn con gái trên giường bênh thì vội bưng cơm, run run nuốt xuống.

Cô hận không thể nói mọi chuyện ra, nói cho cha rằng mình không chết, mình vẫn ở ngay bên ông. Nhưng mỗi khi nhìn thấy Hae Mi thì ý nghĩ này lại tắt ngóm. Nếu nói cho cha biết, cha vui vẻ nhất định sẽ không giấu nổi Hae Mi, mà Hae Mi là người cô không thể tin được, ai biết bà ta sẽ có phản ứng gì?

Cứ như vậy, Fany chịu đủ sự dày vò, sắc mặt cùng càng ngày càng tiều tụy.

Taeyeon là người đầu tiên phát hiện sự khác thường của vợ. Cậu thầm thấy lạ, gần đây mình không làm gì mà, không ở ngoài ăn chơi đàng điếm, cũng không ép buộc cô như trước. Chẳng lẽ có chuyện gì khác?

[Longfic] Tìm Lại (Taeny Ver) [END]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ