Chương 23

5.6K 374 51
                                    

[Tình hình là máy chị bị hỏng phải sửa lâu dài, file truyện để hết trong máy nên đành post bản tạm thời chị lưu qua mail, nên câu văn không được mượt mà lắm. Thông cảm cho chị nha! Chị sẽ cập nhật lại khi nhạn lại được máy tính

Sorry vì đã để bạn đọc đợi lâu]


Chương 23

Sau hôm ấy thì ngày nào Hoàng cũng tới xem bọn tôi tập, còn mua nước cho cả đám. Thảo Ly thì hay ra chỗ Cường xem, tôi thi thoảng ra ngó tý rồi lại về chỗ tập. Đến sát ngày diễn bốn đứa bắt đầu bàn tới trang phục. Vì có hai tiết mục nhảy hip hop, bọn tôi không đấu nổi kỹ thuật với đội con trai của anh Phú với Cường nên buộc phải chú trọng phần hình thức.

Việc này tốn thời gian và khiến ba đứa con gái ầm ĩ mãi, nhưng rất vui. Vui nhất là khi đi chọn đồng phục, giày nhảy cùng nhau, rất khó để kiếm được bốn cái áo cùng màu, cùng kiểu, lại còn vòng tay liểng xiểng.

Mẹ tôi hình như đã biết. Qua làm sao được mắt phụ huynh, đến bố đi làm suốt ngày còn hỏi sao ít thấy tôi ở nhà thế.

"Làm gì thì làm, đừng có chểnh mảng việc học." – Mẹ dặn thì dặn thế nhưng cả tuần đó cứ rảnh ra là tôi bàn tán các kiểu.

Cuối cùng tôi được mặc cái quần thụng yêu thích của mình. Phượng còn táo bạo cắt hai đường quanh đầu gối của tôi. Sau đó bọn tôi đi chọn một cái quần bò cùng kiểu cho Kiên, cắt một đường tương tự. Hai đứa nhảy chính phải ăn mặc giống nhau. Thậm chí cũng đội mũ lưỡi chai, cậu ấy đội như bình thường, tôi cho vành mũ sau gáy. Tiền tiết kiệm của bọn tôi trong thời gian qua coi như đổ hết vào vụ này. Được ăn cả mà ngã về không luôn.

Ngân có ý hỏi nhóm anh Phú mặc đồ gì nhưng họ giấu. Nó bảo tôi khai thác từ Cường, hỏi là cậu ta nói tuốt. Biết mình biết ta trăm trận trăm thắng. Bọn tôi hí hửng đếm ngày đếm đêm đến cuối tuần.

Hôm đó cả lũ tập trung nhà Ngân từ sớm, trước khi đi mẹ còn đưa cho tôi cả hộp trang điểm của mình và nói rằng: "Con gái thì phải điệu."

Đến nhà Ngân, nó có cả bộ trang điểm, ngay đến Kiên còn bị bắt đánh son thì tôi chẳng trốn được. Tôi vẫn còn nhớ hôm đó mình đeo năm cái vòng nhựa bên tay trái, ba cái vòng da bên phải, trong mặc áo ba lỗ như Ngân và Phượng, ngoài khoác áo sơ mi kẻ ca rô đôi cùng với Kiên, quần bò đen, có dây xích đeo bên, giầy trắng, mũ đen, mặt trát phấn. Hai đứa nhảy phụ mặc áo ba lỗ, váy xòe, đi tất.

Đi tới trường ai cũng nhìn, có người còn nói: "Hai đứa kia đồ đôi đẹp thế." Không biết nói mình với Kiên hay nói bọn Ngân Phượng.

"Diệp lấy áo tớ mặc cho đỡ lạnh!"

Sau đó thì gặp Hoàng, cậu ấy cho tôi mượn áo khoác đồng phục. Tôi ngó nhìn Phượng, nó đang khoác áo của bạn trai mới. Nó biết thừa tôi và Hoàng là bạn từ nhỏ nên tôi không mấy lăn tăn, tóm lấy mặc lên người. Tay áo dài chạm ngón tay luôn.

Đứng sau cánh gà mà lo ngay ngáy, hai chân cứ ríu vào nhau.

"Nhảy thì cứ nhảy. Việc gì phải run." – Cường đi qua đáp.

Lang thang trong nỗi nhớ - ZuzuLinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ