CHƯƠNG 14: BIẾT ĐƯỢC CHÂN TƯỚNG

5.6K 318 21
                                    



Hai người vừa ăn cơm vừa trò chuyện. Đoạn Vân Tụ hỏi Diệp Tú Thường muốn đi nơi nào, Diệp Tú Thường nói tùy nàng đi chỗ nào cũng được, làm cho Đoạn Vân Tụ nổi lên nghi hoặc ---- Diệp Tú Thường luôn luôn là người rất có kế hoạch, lần này muốn đi Cán Trung, theo lý phải có mục đích cụ thể mới đúng, ở Cán Trung cũng có nhiều nơi giàu có và đông đúc nhưng sao lại nói cứ tùy tiện đi xem.

Đoạn Vân Tụ đột nhiên nghĩ đến nàng có phải hay không là vì mình mà đến, nhưng lập tức liền phủ định ý nghĩ này ---- chính mình thật sự là quá đề cao bản thân, nàng đã nói chỉ xem mình như bằng hữu, làm sao có thể vì một người bạn như vậy mà đặc biệt chạy xa ngàn dặm đến đây? Chính mình không cần tự mình đa tình mới tốt!

Nghĩ đến đây, Đoạn Vân Tụ trong lòng có điểm mất mát, nhưng rất nhanh phấn chấn lại ---- đoạn đường này lại có Diệp Tú Thường làm bạn, mình nên cao hứng mới đúng!

Diệp Tú Thường xem Đoạn Vân Tụ trầm mặc một hồi, gắp một khối thịt gà đến trong bát đối phương, cười nói: "Đoạn công tử nghĩ gì thế? Nếu không ăn nhanh sẽ nguội!"

Đoạn Vân Tụ cười cười, "Tại hạ là muốn trở về thăm nhà, nơi đó là thâm sơn cùng cốc, Diệp cô nương cũng muốn đi?"

"Có gì không thể? Ta nghe cha nói ở Cán Trung có hai ngọn núi Thăng Hoa cùng Ngọc Hoa cảnh sắc không tệ, đang muốn đi xem thử."

"Tốt lắm, tại hạ liền mang Diệp cô nương đi."

Hai người ăn cơm nước xong liền thúc ngựa hướng Cán Trung phi đi. Đoạn Vân Tụ sốt ruột hồi hương, luôn chọn đường gần nhất để đi. Một ngày sắc trời đã tối, hai người đi xuyên qua mấy đỉnh núi, thấy phía trước có một gian khách điếm, liền quyết định tiến đến nghỉ trọ.

Rất nhanh hai người đã đến khách điếm, chỉ thấy điếm tiểu nhị ân cần chạy tới dẫn ngựa.

"Không nghĩ tới một địa phương hẻo lánh như thế này còn có một gian khách điếm như vậy!" Đoạn Vân Tụ đánh giá một chút khách điếm, thấy bên trong trang hoàng đều rất lộng lẫy, hơn kém trong thành không bao nhiêu.

Diệp Tú Thường cũng đánh giá khách điếm, trong lòng sinh nghi.

"Hai vị khách quan ăn chút gì đó không?" Điếm tiểu nhị kia lại đây hỏi.

"Cái gì cũng đều không cần, cho chúng ta hai gian phòng sạch sẽ là tốt rồi!" Diệp Tú Thường đáp.

Đoạn Vân Tụ vốn còn muốn điểm một chút thức ăn khuya, nghe thấy Diệp Tú Thường nói như vậy, trong lòng có điểm kỳ quái, bất quá vẫn là theo tiểu nhị lên phòng.

Điếm tiểu nhị đem Diệp Tú Thường cùng Đoạn Vân Tụ đưa vào hai gian phòng liền lui ra ngoài.

Diệp Tú Thường vào phòng liền đánh giá bốn phía. Bằng kinh nghiệm hành tẩu giang hồ của mình, trong lòng nàng có một loại dự cảm không lành ---- khách điếm này nằm ở trong núi lại là nơi hẻo lánh, theo lý sinh ý hẳn là phải thực kém mới đúng, nhưng mà nó lại được bày trí hết sức tráng lệ, đây rất có thể là một hắc điếm!

[BH EDIT HOÀN] HẠC MINH GIANG HỒNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ