72. Ôm cô ngủ

1.1K 36 1
                                    

Tay lái vừa chuyển lập tức hướng biệt thự mai vườn đến, đêm đã khuya, cô chắc đã sớm ngủ say rồi, Mạnh Thiệu Đình mỗi khi nghe người giúp việc điện thoại báo, một ngày hơn phân nửa thời gian đều là ngủ, đến ra khỏi phòng cũng lười biếng, trong ngực không khỏi nảy lên một chút uất ức chua ngọt.

Nếu như, nếu như đứa nhỏ là của hắn, nên có bao nhiêu tốt đẹp.

Cùng lắm là tìm nhiều chút thời gian, tâm tư, dỗ giành, đợi lúc đứa nhỏ sinh ra, thời gian lâu dài, chẳng lẽ cô còn không buồn thành thật muốn ở lại bên cạnh mình? Coi như cưới Mạn Quân, nhưng không nhìn thấy được Mạn Quân so với cô có thể trôi qua tốt hơn, hắn tự sẽ đãi cô tốt, Mạn Quân có cái gì hắn cũng sẽ cho cô cái đó, Mạn Quân không có, chỉ cần cô mở miệng, hắn cũng tuyệt đối không nói một câu không.

Thế nhưng bây giờ, cô cùng Thiệu Hiên còn có huyết mạch liên lụy, chém không đứt, cắt không ra, đứa nhỏ này tồn tại một ngày, cô cùng Thiệu Hiên một ngày cũng không phân ra.

Mạnh Thiệu Đình nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi có chút bực bội, dần dần dưới đáy lòng hiện lên một ý xấu,không thì, làm một điều xấu, tìm cách đem con của cô phá bỏ?

Trong nháy mắt chính mình lại bỏ đi cái ý niệm này, hắn đã sớm đáp ứng lưu lại đứa nhỏ này, mà cô cũng đã đáp ứng điều kiện của hắn, nếu như đột nhiên hắn động tay, Mạnh Thiệu Đình dùng đầu ngón tay mà nghĩ cũng biết cô nhất định sẽ hận hắn đến tận xương tủy.

Vào biệt thự mai vườn, xa xa nhìn thấy ánh đèn , Mạnh Thiệu Đình đẩy nhanh tốc độ xe, chậm rãi dừng ở ngoài cửa, không bao lâu người hầu nhận ra xe vội vã mở cổng lớn, Mạnh Thiệu Đình lái xe đi vào trong gara, đi ra đã thấy quản gia Trần đứng ở sau hắn.

"Ngủ?" Mạnh Thiệu Đình liếc mắt nhìn tầng hai, vừa hỏi vừa đi lên lầu.

"Là, buổi chiều trở về, An Thành tới một chuyến, đem đồ cho cô ấy."

"Nói cái gì?" Mạnh Thiệu Đình cởi áo khoác, quản gia đỡ lấy treo trên giá áo, trong phòng khách đèn mở không sáng, Mạnh Thiệu Đình ngồi ở trên sô pha, cảm giác thân thể rơi vào lòng ghế mềm mại, hắn có chút mệt mỏi xoay cổ, mấy ngày nay hơi mệt, xương cổ đều đau dữ dội.

Quản gia thấy hắn mệt mỏi, khí sắc không tốt lắm, cũng không dám nói thật,chỉ nói qua loa: "tiểu thư hình như nổi giận, quăng mấy thứ linh tinh, bất quá, An Thành nói, những chuyện ngài phân phó, tiểu thư cũng đều đã làm."

Mạnh Thiệu Đình xua tay ý bảo hắn không cần nói nữa.

úa,Tính tình thật sự là càng lúc càng lớn, bất qa chỉ cần cô ngoan ngoãn kí tên trên hiệp nghị, nhưng thật ra hắn cũng có chút giật mình, còn tưởng rằng cô còn muốn tìm cái chết náo một lần nữa, nghĩ tới đây, hắn nhéo nhéo huyệt thái dương, đi lên lầu.

Vẫn là ở gian phòng trước, Mạnh Thiệu Đình cũng quen thuộc dễ dàng mở cửa đi vào, một đôi mắt  như mắt mèo phát sáng ở trong phòng tối đen kịt,Mạnh Thiệu Đình ngẩn ra,muốn mở miệng, lại nghe được một âm thanh ba vang lên, trong phòng đúng lúc cũng sáng lên.

Hắn vô ý thức khoát tay che ở trên mi mắt, ánh sáng chói mắt, hắn thấy rõ ràng cô đang dựa vào tấm chăn thật dày trên giường, trên vai lộ ra áo ngủ màu trắng, tóc dài có chút lộn xộn xõa ở trước ngực, một đôi con ngươi sáng như ánh đèn, đủ dọa người.

Tổng giám đốc hàng tỷ cướp lại vợ trước đã sinh conNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ