Hồi 15b

69 0 0
                                    

Hồi 15b

Vây chặt thành cao theo diệu kế

Vào trong hầm kín đụng cừu nhân

Về đến Hàng-Châu, Trần-Gia-Cách thấy mọi người tập họp đông đủ bao quanh Thạch-Song-Anh thăm hỏi tại tư thất của Mã-Thiện-Quân.

Thấy Tổng-Đà-Chủ đã trở về, Thạch-Song-Anh đứng dậy chào mừng nói:

-Tôi vào kinh đô dò được tin tức Thanh-đế du hành Giang-Nam nên tức tốc đi suốt ngày đem về báo tin, nhưng không ngờ Hồng Hoa Hội đã cùng y một phen đụng độ thử thách.

Trần-Gia-Cách nói:

-Thập-nhị ca lại một phen vất vả, đáng lý nên nghỉ ngơi mà dưỡng sức thì hơn.

Thạch-Song-Anh lú đó quay đầu nhìn Lạc-Băng nói:

-Tứ tẩu! Con ngựa của chị thật là thần mã! Chuyến này đệ lại dượt cho nó thêm thuần thục.

Lạc-Băng đáp:

-Cám ơn thập-nhị đệ rất nhiều!

Như sực nhớ ra điều gì, Thạch-Song-Anh nói:

-Quên nữa! Trên đường tôi có gặp chủ nói là Hàn-Văn-Xung.

Lạc-Băng hỏi:

-Vậy hả? Hắn có ý định cướp lại ngựa không?

Thạch-Song-Anh đáp:

-Hắn không trông thấy tôi. Lúc tôi vào khách sạn tạm nghỉ nghe hắn ngồi nói chuyện với mấy tên tiêu đầu của Trấn-Viễn tiêu cục. Tôi nghe hắn chửi mắng Hồng Hoa Hội chúng ta không biết mấy. Tôi nghe thoang thoáng thì hình như hắn căm hận có một người anh em của chúng ta dùng thuốc mê làm gục cả đám và giết chết tên Đổng-Triệu-Hòa.

Từ-Thiện-Hoằng và Châu-Ỷ nghe nói nhìn nhau tủm tỉm cười. Thấy Thạch-Song-Anh ngạc nhiên, Châu-Ỷ nói:

-Đêm hôm ấy nhờ chúng tôi mở lượng từ bi nên hắn mới sống sót được mà còn dám lên tiếng mắng chửi ai nữa!

Từ-Thiện-Hoằng hỏi:

-Thập-nhị đệ có biết tụi Trấn-Viễn tiêu cục đi đâu, làm chuyện gì không?

Thạch-Song-Anh đáp:

-Nghe đâu chúng từ Bắc-Kinh hộ tống châu báu gì đó của Thanh-đế gửi tặng cho phủ Tướng-quốc ở Hải-Ninh.

Nói đến đây, Thạch-Song-Anh xoay qua Trần-Gia-Cách nói:

-Tôi có thông tri cho hai Tổng đầu-mục ở Hải-Ninh và Tề-Nam hổ trợ ngầm cho chúng.

Trần-Gia-Cách cười nói:

-Đa tạ Thập-nhị đương-gia. Không ngờ lần này chúng ta với Trấn-Viễn tiêu cục lại bất ngờ liên kết để cùng lo chung một công việc.

Thạch-Song-Anh nói:

-Làm thì làm vậy, chứ thôi thấy thật sự cũng không cần thiết lắm vì lần này tôi được nhìn thấy tận mắt Vương-Duy-Dương đích thân đứng ra chỉ huy. Như vậy thì còn đám nào dám phá phách!

Mọi người nghe nói Uy-Chấn Hà-Sóc Vương-Duy-Dương ra mặt cầm đầu cuộc bảo tiêu thì ai nấy không hẹn mà cùng nhau kinh ngạc cả một lượt.

Thư Kiếm Ân Cừu LụcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ