Chương 64 - Dòng chảy bất tận

198 8 6
                                    

Chương 64

Dòng chảy bất tận

Sáng hôm sau, Lộc Tục đưa Vô Phong và Tiểu Hồ trở về bằng hai con đấu lạc điểu. Trước khi đi, Vô Phong được Mạc Điển tặng một khúc xương giao long chúa. Lão khổng lồ không nói vì sao hay giải thích, chỉ dúi khúc xương vào tay tên tóc đỏ bằng được mới thôi. Biết tính lão dị thường, Vô Phong không dám hỏi thêm, cứ im lặng mà nhận.Món quà này vô tình khơi dậy thói láu cá trong hắn. Về tới làng Lạc Việt, hắn cố tình nhè lúc Khánh Dư ở gần đó thì khoe khoang khúc xương trước mặt mọi người và tâng bốc Mạc Điển như thần như thánh:

-Mạc Điển cứu tôi và Tiểu Hồ! Một người hào phóng! Ông ấy cho tôi khúc xương này nè! Ông ta thế nào á? Một người to như núi vậy! Tôi cá ông ấy là người mạnh nhất tộc Lạc Việt! Chắc chỉ có ông già Lộc Tục với tộc trưởng ngang sức với ông ấy thôi!

Khánh Dư ngoài mặt bàng quan mà bên trong hậm hực đòi hơn thua với họ Mạc. Phần vì ông ta rất sĩ diện, phần khác do tên tóc đỏ quá lẻo mép. Cuối cùng, gã họ Trần dúi vào tay Vô Phong đôi răng nanh và tấm vảy của con giao long mà ông ta hạ gục mấy ngày trước. Vô Phong vớ bở, mồm mép nhăn nhở hết cỡ. Còn mặt mũi Khánh Dư chảy thườn thượt như con buôn cả ngày không bán được hàng. Nhưng cũng giống Mạc Điển, Khánh Dư không tiết lộ bất cứ điều gì về công dụng của những món quà ấy. Không riêng gã họ Trần, gia đình Lộc Tục cũng tặng đám người Phi Thiên một lô một lốc những món đồ mà họ gọi là “quà lưu niệm”. Đây là tập quán riêng của người Lạc Việt, bọn công chúa từ chối mãi chẳng được nên đành nhận lấy.

Rời khỏi tộc Lạc Việt, nhóm công chúa phải trở lại Thiên Kỷ thành trình diện hoàng đế Lê Chiêu. Vị hoàng đế và ngài đại thánh sứ Nguyễn Lữ chẳng hào phóng như tổ tiên của mình. Thay vào đó, họ liên tục nhắc nhở công chúa về sự đóng góp của Xích Quỷ quốc cho nền hòa bình thế giới nói chung, nền hòa bình của Phi Thiên quốc nói riêng. Cốt lõi vấn đề vẫn là muốn “tăng cường quan hệ” giữa hai nước. Lục Châu thừa hiểu thâm ý của hai người bọn họ song vẫn tươi cười hứa rằng sẽ đáp tạ vào “một ngày không xa”. Với nàng, nụ cười ngoại giao chỉ khiến mọi thứ tốt đẹp hơn.

Rất nhanh sau đó, nhóm công chúa quay về Thần Sấm. Ngay lập tức, công chúa vạch ra lịch trình mới cho Thần Sấm: từ lục địa Đông Thổ, phi thuyền sẽ bay theo hướng đông nam, hướng thẳng đến Kim Ngân lục địa. Lục Châu có niềm tin sắt đá rằng linh hồn Quỷ Vương đang trú ngụ bên trong Ác Lạc Điểu, những ai có ý kiến khác đều bị nàng gạt đi. Tuy nhiên, nàng cũng liên lạc về Phi Thiên để chắc chắn rằng hoàng đế vẫn ổn và khỏe mạnh. Mà giả dụ hoàng đế mắc bệnh thật, Lục Châu sẽ nghĩ cha mình đã cao tuổi, cảm nhiễm bệnh tật là điều hiển nhiên. Nói tóm lại, dù xảy ra chuyện gì chăng nữa, công chúa không bao giờ tin cha mình là Quỷ Vương.

Một ngày sau, nhóm ngài Tây Minh về đến nơi. Chuyến đi của họ cùng gã hoàng tử Vi Hàn không thu được nhiều kết quả như mong đợi. Trong vòng một tuần, họ đã đi qua hơn mười quốc gia lùng theo dấu vết của Liệt Giả. Nhưng mỗi khi có manh mối, họ luôn chậm chân hơn hoặc để gã trốn thoát trong gang tấc. Vả lại ngoài Tây Minh, chẳng ai đủ sức tay đôi với gã thủ lĩnh Xích Tuyết. Dù vậy, từ nhiều biến cố, họ đã tìm ra thông tin quan trọng liên quan tới tổ chức vận chuyển Mũi tên vèo vèo. Đó là Tư Ngang – tay đại diện của tổ chức tại Cửu Long – đang lẩn trốn ở Bình Di quốc, một tiểu quốc thuộc lục địa Băng Thổ. Đội Thổ Hành đương ráo riết truy bắt gã. Hiện phiên tòa tại Đại Hội Đồng vẫn chưa ngã ngũ do thiếu bằng chứng lẫn nhân chứng, nếu tóm được Tư Ngang, cơ hội Bất Vọng ra tù sẽ sáng sủa hơn bao giờ hết. Song một điều chắc chắn là trong chuyến đi tới Kim Ngân sắp tới, Bất Vọng không thể tham gia. Lục Thiên hết lời khuyên nhủ em gái mình hãy từ bỏ nhiệm vụ này. Nhưng công chúa muốn tự thân kiểm chứng Ác Lạc Điểu, tuyệt không chịu giao trách nhiệm cho đội Thổ Hành hay ai khác.

Ngục Thánh (phiêu lưu huyền ảo) - Quyển 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ