***YongSun trở về nhà trong tâm trạng tức tối. Cô lầm lì đi vào nhà, WheeIn có hỏi cũng không nói. Cô nhóc tức giận hét lên:
"Bực cái gì thì nói ra đi, chị cứ như vậy thật khó coi!!".
YongSun nhìn nó, hai mắt rơm rớm lệ. Là tại mày hết!! Là mày hại chị phải chịu cái oan nghiệt này!!! Còn ở đó mà hét với hò!!!
"Sao thế?". Whee In nhìn YongSun đang ủy khuất.
"Chị không muốn đi làm nữa!". YongSun nói, mồm cô bĩu ra.
"Sao lại thế? Ai bắt nạt chị?". Whee in hỏi y như đàn chị đi trả thù hộ đàn em.
"Tên giám đốc đó!". YongSun nói.
"Cô ta bắt nạt chị?". Whee In đang gân xanh trên mặt đột nhiên thả lỏng hẳn đi. Chắc là bà cô này lại làm quá. Chứ thấy giám đốc cũng lịch sự lắm mà!
"Thôi được rồi, mau tắm rửa còn đi ngủ!". Whee In giục cái con người hờn dỗi kia.
"Hứ!". Bức tức của Yong Sun chẳng biết đem đi đâu chôn cho hết, cơn tức như nghẽn ở cổ họng vậy.
Thế nhưng sau khi tắm xong và bước ra từ phòng tắm, cô lại vu vơ ca hát một bài hát nhạc trẻ với tâm trạng không thể nào vui vẻ nhàn nhạ hơn.
Whee In chỉ biết thở dài nhìn bà chị họ của mình, đúng là đồ ngốc.
Người này dù có giận tới mấy, nhất thời là muốn san bằng cả thành phố chứ nếu bình tĩnh lại rồi thì lại coi mọi chuyện như chưa có gì xảy ra.
"Chị làm gì đó?". Vừa giơ cái điều khiển lên tắt TV, quay ra đột nhiên thấy Yong Sun đang mò mò tủ lạnh.
"Tìm bia!".
Ngay lập tức, Whee In kêu lên:
"BIA BIẾC GÌ?!! CHỊ MUỐN BÉO PHỈNH CÁI BỤNG HẢ?!!".
Yong Sun bị cái giọng the thé kia dọa sợ xém té ngửa ra sau. Sao con nhỏ này nó đáng sợ hơn cả ma nữ vậy?!
"Ai cho mày hét với chị?!". Yong Sun sợ mình không đáp lại thì bị yếu thế, mất uy nghiêm nên mới hét lại, nhưng âm lượng đâu lớn như ai kia.
"Làm sao hả?!".
Whee In chống hông đứng dậy một cái, Yong Sun theo phản xạ im lặng không dám nói gì nữa. Làm chị mà nhục quá...
"Ăn cơm thôi!". Whee In lại hiền cái giọng như bình thường, đi tới mở cái lồng bàn ra.
Yong Sun nuốt một ngụm nước bọt. Có đứa như vậy trong nhà chẳng khác gì quả bom đại nguyên tử chờ ngày kích hoạt. Sống ở nhà mình mà cứ như ở trọ vậy TvT
Ở một nơi khác...
"HwaSa, đang ở đâu vậy?". MoonByul ngồi trên bàn làm việc với một đống văn kiện.
"Tôi đang ở nhà!". Phía bên kia đầu dây trả lời.
"Tôi đói!". MoonByul khẽ xoa bụng.
"Ô, Yong Sun không nấu cơm sao?". HwaSa ngạc nhiên.
"Hỏi nhiều quá, cứ đến đây làm gì đó cho tôi đi!". MoonByul khẽ gắt, đẩy gọng kính trong suốt trên mắt lên. Mặc dù là kính cận nhưng nhìn cũng vô cùng đắt tiền và sang trọng.
![](https://img.wattpad.com/cover/64138966-288-k253567.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
▪ MoonSun: Ai Chờ Ai Giữa Seoul Phồn Thịnh?
Fanfic#WrittenByqmt 💋 Cho tới khi hai người bọn họ lần nữa trao nhau nỗi niềm hạnh phúc và nắm lấy tay nhau đi tới cuối chặng đường, có trải qua thêm mười mấy năm biến cố cũng là can tâm tình nguyện... Bắt đầu: Tháng 1 - 2017 Kết thúc: ??? (!) NGHIÊM CẤM...