Chương 78: Thà vào bụi gai. . .

5.7K 404 10
                                    


Khó trách không thể cảm nhận được cái gì ở trong nhà Tào Bằng, nếu như Dracula đều đem mọi người đi vào trong không gian khác thì mọi chuyện đều được giải thích. Lúc này Y Nặc Mễ đột nhiên cảm ứng được Thấm Nhã và Orange đang gặp nguy hiểm, cái này nghĩa là tính mạng của hai người đều trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.

Một ngọn lửa hung ác dấy lên trong mắt Y Nặc Mễ, sắc mặt tối lại, nàng là Huyết tộc, trời sinh trong máu có dục vọng sát sinh và hiếu chiến. Vì bảo bối của nàng, cái tính cách hung ác tàn bạo đều được thể hiện ra. Đôi mắt đỏ tươi như máu trong đêm đen giống như phát sáng, đầu ngón tay duỗi ra, trước mắt liền hiện lên một cái vòng xoáy màu đen từ từ phủ quanh cả người nàng.

Khí tức của Orange ngày càng yếu, Dracula càng thêm dùng sức tay, cả bàn tay nổi lên gân xanh làm người khác sợ hãi. Thấm Nhã khó khăn đi tới phía trước, hành lang càng ngày càng rung lắc dữ dội, giống như đều có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Không gian ngày càng nhỏ lại, ánh sáng nơi xa cũng dần trở nên xa hơn, Thấm Nhã chống tường yếu ớt đi về phía trước.

"Orange, ngươi nói chuyện ah, cố lên, nói chuyện đi."

Thế nhưng đáp lại lời cô chỉ là những tiếng ầm ầm nổ mạnh, Orange không thể chống đỡ được nữa rồi, mọi thứ xung quanh trong nháy mắt liền biến mất, Thấm Nhã giống như bị mất đi trọng tâm đột nhiên rơi xuống. Cô cắn răng chịu đựng cái cảm giác sợ hãi vì rơi tự do, cô không biết chuyện tiếp theo sẽ ra sao, cô tuy không sợ chết nhưng cô thể cứ như vậy mà rời xa Y Nặc Mễ, tiểu quỷ kia nhất định sẽ nổi điên lên.

Tiểu Mễ. . . Trong lòng Thấm Nhã thầm gọi tên người yêu.

"Ta đã đến. . . " Giọng nói của Y Nặc Mễ chân thật vang lên bên tai Thấm Nhã. Cái cảm giác rơi tự do đã không còn, Thấm Nhã bị người ôm vào lòng, có thể làm tan hết sự đau khổ và sợ hãi, mãi chính là được người yêu ôm chặc lấy.

Thấm Nhã thả lỏng đem mặt vùi vào trong lòng Y Nặc Mễ, "Tiểu Mễ, tôi rất nhớ em. . ."

"Thấm Nhã, Thấm Nhã. . ." Đối với cái biểu cảm rụt rè nhu mì này của Thấm Nhã, Y Nặc Mễ kích động đến muốn đem Thấm Nhã ăn hết. Những nụ hôn liên tục rơi vào môi, vào mặt Thấm Nhã.

"Tiểu Mễ, Orange!" Giọng nói Thấm Nhã tràn ngập lo âu.

"Orange, NGAO ah!" Sắc mặt Y Nặc Mễ tối sầm lại, ôm chặt Thấm Nhã điều động linh lực.

Như một cái chớp mắt, Thấm Nhã cảm thấy hoa mắt, thì lâu đài cổ đã hiện ngay trước mắt.

"Ah!"

Y Nặc Mễ hướng sau lưng Dracula chương mạnh một cái. Dracula nhất thời không phòng bị, bị đánh văng ra xa, cái cột đá cẩm thạch trong đại điện chịu va chạm phát ra một tiếng vang lớn. Cái cổng trước mặt đã nhạt đến trong suốt đột nhiên biến mất, Orange từ trên không rơi thẳng xuống được Y Nặc Mễ bắt được ôm vào trong ngực. Mọi chuyện xảy ra rất nhanh làm người ta chưa kịp biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy một thân ảnh lóe lên, sau đó trong đại điện chỉ còn lại đã vỡ khói bụi.

[BHTT] [Edit] Nuôi trong nhà một con quỷ hút máuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ