Truyên Ngắn: " Hoá ra, em đã từng có thể yêu một người bằng tất cả nông nổi và nhiệt huyết của mình".
...
Những quầy hàng hiệu san sát nhau, trung tâm thương mại lớn nhất thành phố không một lúc nào vắng vẻ. Cô xách những túi đồ đã mua được trên tay, bên trong là những món đồ cô lựa chọn để tặng cho mẹ nhân ngày sinh nhật.Qùa đã mua song, đôi chân dài sải bước ra khỏi trung tâm thương mại, cô hôm nay ăn mặc khá đơn giản, chiếc quần soc ngắn bên trên là một chiếc áo croptop theo hơi hướng phá cách. Mái tóc dài buộc cao, lộ ra chiếc cổ trắng nõn. Nhìn cô vừa cá tính lại vạn phần quyến rũ.
Khuôn mặt có một lớp phấn mỏng, đôi mắt to tròn lấp lánh tinh ngỉnh, cô như một tiểu yêu tinh.
Đột nhiên sau lưng có tiếng bước chân dồn dập, bờ vai cô bị vỗ nhẹ, ngừng bước chậm rãi quay đầu.
Người đàn ông mặc một bộ đồ thể thao màu ghi, mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ, cô thầm nghĩ, đây quả thực là một mỹ nam.
"Anh là ai?". Cô lên tiếng hỏi.
Người đàn ông nhìn cô, không đáp vội và đưa đến trước mặt cô một chiếc hộp nhỏ có ký hiệu Chanel.
"Đồ của cô làm rơi".Cô nhận lấy chiếc hộp, nhìn sơ lược rồi lắc đầu.
"Không phải của tôi, anh nhầm rồi".Người đàn ông mím môi, nén nụ cười nơi khoé mắt, trầm giọng ra vẻ suy tư rồi nói.
"Vậy à, nhưng tôi lại cảm thấy nó rất hợp với cô đấy".Nói xong không đợi cô đáp đã trực tiếp quay người rời đi, cô không hiểu điều gì đang diễn ra, nhìn chiếc hộp trên tay, mở ra bên trong là một tag cài áo, mẫu mã thanh lịch, dịu dàng. Là một trong những bộ sưu tập mới nhất,
Nhìn về hướng người kia vừa rời đi, lúc này bóng hình đã không còn hiện diện.
...
Trở về nhà, cô đưa túi đồ cho mẹ, mẹ lập tức than thở.
"Con mua những thứ đắt tiền này làm gì, mẹ có đi đâu đâu để mà dùng đến".Cô mở tủ lạnh, mở chai nước tu một hơi, không có lấy một chút dáng vẻ thục nữ. Cô nhíu mày, xua tay.
"Con làm ra tiền, con tiêu không hết, để bố mẹ cùng hưởng thụ cùng, có gì đâu mà mẹ than thở".
Cô hiện tại là giám đốc sở hữu một chuỗi nhà hàng đồ nướng hàn quốc. Chi nhánh cửa hàng lên đến gần 20 cửa hàng, số tiền một tháng kiếm về đủ cho cô và gia đình có một cuộc sống sung túc, cô chưa từng có ý nghĩ phải tích kiệm, tiền kiến ra là đẻ đáp ứng cho nhu cầu của bản thân, ngay cả người trong gia đình mình còn không lo nổi thì kiếm tiền để nghĩa lý gì.
Đột nhiên trên cầu thang vang lên tiếng bước chân, một cái đầu nho nhỏ ngó xuống.
"Chị, thế thì chị cho em tiền đi, em đang thiếu đây". Em trai cô học lớp 5, là một thằng nhóc đẹp trai.Cô quẳng chai nước vào tủ lạnh, khong thèm nhìn lên cầu thang, lười biếng đáp.
"Mày biến đi".Em trai cô bĩu môi, lẩm bẩm.
"Ma nữ hiện hình".
BẠN ĐANG ĐỌC
Truyện Ngắn Của Huyền Trang Bất Hối
Short StoryTruyện ngắn của Huyền Trang Bất Hối. Kiếp này không oán không hối. - Sẽ còn cập nhật nếu có truyện mới.