RẦM!!!XOẢNG!!!
CHOANG!!!
Âm thanh đập đồ cứ lần lượt vang lên. Bên ngoài, các cô giúp việc đều run sợ, đùn đẩy nhau vào trong ngăn vị tiểu thư kia lại. Nhưng là không ai dám cả.
- Hộc...hộc....con khốn, tiện nhân, mày....giỏi lắm Đường Liên Liên. AAAAAAAARRRRGGGGG!!!!!
Âm thanh chói tai vọng ra từ căn phòng không ai dám vào kia.
Trình Tố Nhi gần như phát điên, đập phá đồ vật không thương tiếc. Cô ta đang rất tức giận về việc lúc nãy. Âu Dương Thần, hắn nhìn cô ta bằng cái ánh mắt mà hắn đã từng dành cho Đường Liên Liên. Trước đây, cô ta rất thích ánh nhìn đó vì nó khiến nữ phụ phải đau lòng. Giờ đây nó lại dành cho cô ta, cô ta nghĩ cũng chưa bao giờ nghĩ đến.
- Âu Dương Thần, Cao Mặc Ngôn, Đình Phong, Hàn Dương........ giờ chỉ còn lại....Lãnh Hàn....
Ba Đường và mẹ Đường đi du lịch nên giờ trong nhà chỉ Trình Tố Nhi cùng với khoảng mười người hầu. Còn cô gái gây ra cơ sự này lại đang vui vẻ travel đâu đó không thèm về nhà. Cô mà biết chuyện gì xảy ra ở nhà chắc cười đến nổ bụng mất thôi. Cô đang trên đường đến nhà sách trung tâm, để càn quét hết tiểu thuyết ngôn tình ở đó. Lâu rồi cô không có thời gian đủ rảnh để đọc truyện, giờ là lúc để tận hưởng sau khi gặp chuyện phiền phức. Cô mua 10 cuốn ngôn tình nổi nhất trên mạng bây giờ, hai tay hai túi bước ra khỏi cửa. Và.....Rầm....
- A~ đau.....ớ....truyện ơi, mấy em có sao không?
- Tôi xin lỗi, cô bé không sao chứ?
Giọng nói không lạnh không nóng, trầm ổn, chất giọng nam tính. Dù chưa nhìn mặt nhưng cô biết đây là một chàng soái ca nha. Đây có lẽ nào là cuộc đụng mặt vô tình truyền thuyết trong ngôn tình ư?
- Đường Liên Liên???
Cô ngước lên nhìn, quen cô ư?
- Ơ...a.....anh.....
Cô muốn nói nhưng lời cứ bị nghẹn lại ở cổ. Là hắn, một tên nam chủ.
- Lãnh...thiếu...lâu quá không gặp....ha ha.....
- Cũng lâu nhỉ? Từ hôm sau....đám tang của cô.....
- Đừng nhắc về nó nữa mà~
Đúng là chạy trời không khỏi nắng. Đi đâu cũng gặp nam chủ.
- Cô đi đâu vậy?
- Ờ chỉ là một chút sách giải trí thôi mà.
Lãnh Hàn, nam chủ ôn nhu và nhẹ nhàng nhất trong số các nam chủ. Cô không ghét hắn, có chút thích nữa là đằng khác. Vì hắn ko bài xích nữ phụ, không dùng thái độ ghê tởm khi nhìn nữ phụ. Khi gặp nữ phụ, hắn cũng ko buông mấy lời nhục mạ như các nam chính khác. Và cũng nhờ hắn gọi điện báo tin nơi nữ phụ chết. Nếu không nữ phụ đã chết mất xác ở cái nhà máy hoang đó rồi.
- Lãnh thiếu gia, tôi muốn cảm ơn anh.
Anh hơi bất ngờ với hành động này của cô. Liền hỏi ngược lại:
- Về chuyện gì?
- Anh đã báo tin cho bố mẹ tôi.
- Cô biết?
BẠN ĐANG ĐỌC
Khi nữ côn đồ xuyên không thành nữ phụ
FanfictionHàn Mặc Nhi- một cô gái 21 tuổi bạo lực, cả tay chân lẫn ngôn ngữ, cứ ngứa mắt đứa nào quất tuốt tuồn tuột~ Nhưng cô cũng như bao thiếu nữ khác, cũng mê tiểu thuyết ngôn tình, đặc biệt là Np sắc chảy máu mũi. Một hôm, đang đọc tiểu...