Tương Liễu, An Bích và Tiểu Yêu ở lại căn nhà nhỏ trong thị trấn Thanh Thủy đã được hơn một tháng.
Mỗi ngày, từ sáng sớm đến giữa trưa, Tương Liễu thường ra ngoài, để An Bích ở lại bầu bạn với Tiểu Yêu. Tuy nhiên, không biết có phải vì buồn hay không mà trong thời gian đó nàng ta cứ ngủ suốt, dù cứ liên tục lật qua lật lại. Mấy ngày đầu An Bích còn năng nổ hoạt nháo cho nàng ta vui, còn rủ nàng ta ngoài chơi, nhưng Tiểu Yêu chẳng buồn để ý, mắt cứ nhắm nghiền như chết. Cuối cùng, nàng đành tự chơi một mình.
Đầu đông, khí lạnh tràn về, Tương Liễu vẫn một bộ y phục màu trắng đơn sơ, ngồi giữa sân xử lý chồng văn thư. An Bích lẩn quẩn bên bàn, lúc thì pha trà, lúc lại cán thuốc, có khi cầm cả giấy tờ của y lên xem.
Tiểu Yêu quấn kín chăn, ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, nhìn cảnh tượng ấy không khỏi thấy kì quái. Tên Tương Liễu này cũng quá không biết kiêng kị, kéo một đứa trẻ như vậy vào những công việc phức tạp như thế.
Tương Liễu chốc chốc lại ngẩng lên chăm chú nhìn Tiểu Yêu rất lâu. Có lúc nàng ta phát hiện ra, có lúc không, nhưng chẳng buồn để ý, mặc cho y nhìn mình.
Tương Liễu ngắm Tiểu Yêu, Tiểu Yêu lại nhìn trời. Không hề biết còn có một An Bích chăm chú nhìn bọn họ. Nàng lim dim mắt, kín đáo quan sát Tương Liễu qua hàng mi, lòng khẽ thở dài.
Những bông tuyết la đà rơi, trận tuyết đầu mùa đã đến. Tiểu Yêu linh lực thấp kém, chịu không nổi rét, nhưng vẫn cố chấp mở toang cửa sổ.
Tương Liễu vào phòng, đóng cửa sổ lại.
Tiểu Yêu mở ra, Tương Liễu lại đóng vào.
Tiểu Yêu lại mở ra, Tương Liễu lại đóng vào.
Tiểu Yêu lại mở ra, Tương Liễu sử dụng linh lực, nàng ta không làm cách nào mở ra được nữa.
Tiểu Yêu nổi giận, đập tay vào cửa, trừng mắt nhìn Tương Liễu.
An Bích vội xông vào giữa, kéo nàng ta về giường, lôi ra một đống thuốc cho nàng ta trộn trộn.
Tương Liễu ngồi xuống, vừa uống rượu vừa ngó Tiểu Yêu, ánh mắt rất phức tạp, không biết y đang nghĩ gì.
"Đây là loại rượu mạnh đặc biệt. Chỉ một chén là say", y tung bình rượu đến tay nàng ta.
Tiểu Yêu nâng bình rượu, uống liên tục. Tương Liễu lặng lẽ uống cũng nàng.
Vốn An Bích thấy rượu là mắt cũng sáng cả lên, vừa định xớ rớ tay đã bị khẻ "tách" một tiếng. Y nheo mắt nhìn nàng kiểu "con nít không được uống rượu". An Bích ấm ức, chu mỏ rời đi.
Tiểu Yêu uống liên tục, Tương Liễu lặng lẽ uống cùng nàng.
Đêm ấy, hai người vừa uống rượu vừa lời qua tiếng lại, cũng không biết đang nói gì. An Bích cuộn mình trong chăn, chẳng thèm tò mò, dẫu sao nàng cũng biết hết.
Buổi sáng, lúc Tiểu Yêu tỉnh dậy đã thấy một bát canh giã rượu trên bàn, còn Tương Liễu và tiểu oa nhi thì chẳng thấy bóng dáng đâu.
Lúc Tương Liễu quay về, đứng cạnh lùm cây, nhìn Tiểu Yêu và một bà lão đang trò chuyện, xung quanh là mấy đứa nhóc đang chơi đùa ầm ĩ.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng nhân - Trường Tương Tư] Kiếp kiếp bảo hộ chàng
عاطفيةTác giả: Hỏa Dực Phi Phi (Yue Kqilt) Tình trạng: Hoàn Thời gian: 2/2015 - 3/2015 Viết cho chấp niệm của tôi, về một con quái vật xinh đẹp của băng tuyết, con quái vật phóng khoáng kiêu ngạo, con quái vật vĩnh viễn nằm lại sau cuộc chiến Thần Nông...