Chương 33 - Quan môn đồ đệ.

2.9K 112 8
                                    

Buổi chiều, Lãnh Tịch Chiếu quả nhiên tỉnh lại, thấy ánh mắt y không hề giống như trước kia thâm sâu đáng sợ, tất cả mọi người trong phòng đều nhẹ nhàng thở ra.

"Tịch Chiếu." Lãnh Úy thân thủ nâng y dậy:"Cảm giác thế nào?"

Lãnh Tịch Chiếu lắc lắc đầu kêu phụ thân, cảm thấy có chút mơ mơ hồ hồ , sau đó hồi tưởng lại chuyện tình hôm đó.

"Tiểu Tịch." Tây Đằng Lâm nhìn y có điểm ngốc hề hề , trong lòng có chút chột dạ, vì thế thử kêu một câu:"Không có việc gì chứ?"

Lãnh Tịch Chiếu quay đầu, chỉ thấy Tây Đằng Lâm cùng Gia Cát đứng ở một bên nhìn mình.

"Có còn nhớ là ai hạ cổ ngươi không ?" Gia Cát ngồi ở bên cạnh hỏi.

"Là Sở Vô Thiên." Lãnh Tịch Chiếu thanh âm khàn khàn, Tây Đằng Lâm vội vàng rót trà hoa quế cho y.

"Hắn nói muốn tìm Hoàng Thượng cùng Hạo Dương, còn có ngươi để báo thù, lúc hạ cổ hắn có niệm chú, nói là muốn ta tìm cơ hội để hạ độc các ngươi." Lãnh Tịch Chiếu nhìn Tây Đằng Lâm:"Ngươi về sau nhớ rõ cẩn thận một chút."

"Ân." Tây Đằng Lâm gật gật đầu, ngồi xổm bên giường nhìn y:"Việc này về sau hẵng nói, còn khó chịu không?"

Lãnh Tịch Chiếu lắc đầu, tiến vào trong lòng Lãnh Úy :"Cha, đau đầu."

"Cổ độc vừa bị ta bức ra , một hồi sẽ không đau ." Gia Cát có điểm đau lòng nhìn đồ đệ ngốc của mình:"Ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi pha thuốc cho ngươi ."

"Tiên sinh." Lãnh Tịch Chiếu gọi Gia Cát:"Lúc giãy dụa ,ta có dùng Hàn phong châm đâm vào tay hắn."

"Hả?" Gia Cát nghe vậy cười lắc đầu:"Không hổ là đồ đệ của ta !"

"Cái gì châm?" Lãnh Úy cùng Tây Đằng Lâm mạc danh kỳ diệu.

"Lần trước cùng Tịch Chiếu đi phía sau núi hái thuốc, trong lúc vô ý phát hiện một tổ ong lâu năm, vì thế đem trở về, trở về mới phát hiện ong chúa đã muốn chết, nên ta lấy mật ong chúa luyện độc tẩm vào ngân châm, cho Tịch Chiếu một ít." Gia Cát nhọn mi:"Không nghĩ tới thật đúng là có dùng tới ."

"Dùng cái gì?" Lãnh Úy hỏi. quinnalaurent.wordpress.com

"Trúng nọc ong chúa, mỗi buổi trưa đều sẽ cảm thấy rét lanh đến tận xương, một canh giờ sau mới hết." Gia Cát cười cười:"Muốn giải độc, phải đi tới Giang Nam tìm dược tiên Vong Ưu Hoa, Sở Vô Thiên sẽ không biết chuyện này."

"Tìm được họ Sở , ta chắc chắn cho hắn thiên đao vạn quả!" Lãnh Úy hận nghiến răng.

"Cha, ngươi đừng tức giận, ta nghỉ ngơi vài ngày sẽ không sao ." Lãnh Tịch Chiếu có điểm ủ rũ ủ rũ :"Ta muốn ngủ."

"Ngủ đi, ngủ dậy thì ăn cơm rồi uống thuốc." Gia Cát vội vàng chạy đi phối thuốc, Lãnh Úy vươn tay đắp chăn cho Lãnh Tịch Chiếu , quay đầu lại thấy Tây Đằng Lâm đứng ở một bên, thở dài, ý bảo hắn cùng đi ra ngoài .

"Lãnh tiền bối." Tây Đằng Lâm không biết Lãnh Úy kêu mình đi ra làm gì.

"Ngồi đi." Lãnh Úy đi đến băng ghế đá trong viện ngồi xuống, Tây Đằng Lâm hai ngày nay không ăn không ngủ mà luôn bên cạnh chiếu cố Lãnh Tịch Chiếu, trong mắt có thân thiết trên mặt có lo âu, thật sự không giống như là giả vờ, huống hồ hắn hiện tại đã là Tây Xuyên vương thượng, cũng không có lý do lợi dụng Lãnh Tịch Chiếu cái gì, Lãnh Úy trong lòng cũng có suy nghĩ, những cũng không rõ người này rốt cuộc suy nghĩ cái gì.

Lâm Lạc Tịch Chiếu- Ngữ Tiếu Lan San(Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ