Người họ Kiều nào đó bị nhắc tới cả đêm giờ phút này mới vừa đi thăm Kiều Diệp xong, từ bệnh viện cùng Ôn Thiếu Khanh sóng vai đi ra, đi đến quán rượu mà Tiêu đại công bị phu nhân mình bỏ rơi đang chờ ở đó.
Sau khi ngồi xuống, Tiêu Tử Uyên cầm ly rượu ra hiệu với hai người.
Ôn Thiếu Khanh khoát tay: "Ngày mai tôi có phẫu thuật, tôi uống nước được rồi"
Kiều Dụ cũng lắc đầu, lắc lắc cái chìa khóa trong tay: "Tôi lái xe"
Tiêu Tử Uyên cầm ly rượu nhíu mày: "Khó có khi tôi cao hứng như vậy. Mỗi khi như bây giờ, tôi liền hết sức nhớ một người"
Nói đến ai, trong lòng ba người biết rõ.
Ôn Thiếu Khanh ngừng một chút: "Lâm Thần lại chưa liên hệ qua với các cậu sao?"
"Cậu ta như thế nào lại liên hệ với tôi". Ánh mắt Tiêu Tử Uyên ghét bỏ nhìn Ôn Thiếu Khanh: "Có một biểu đệ như vậy"
Ôn Thiếu Khanh cắt ngang anh nhìn một cái, lại nhìn về phía Kiều Dụ.
Kiều Dụ nhìn ly rượu vui vẻ bổ đao: "Ngày xưa huynh đệ một khi phản bội là loại nào vậy? Hai người các cậu bao lâu rồi chưa nói chuyện qua?"
Mặt mày Ôn Thiếu Khanh tối sầm, rất nhanh phản kích: "Kiều nhị, cậu có tư cách gì nói tôi? Kỷ đại mỹ nữ cậu thu phục rồi?"
Kiều Dụ lập tức ngừng công kích.
Nhân sinh đại doanh gia Tiêu Tử Uyên cười đến xuân phong đắc ý: "Uy, cậu và Tùng luật sư nhà các cậu rốt cuộc là tình trạng gì?"
"Tùng đại luật sư cứ cách một ngày lại gửi cho tôi một văn kiện luật sư, hiện tại tôi. . . . . . " l.q.đ.Ôn Thiếu Khanh nói một nửa, đặt lên bàn cái điện thoại di động cùng lúc đó màn hình sáng lên, một tin nhắn.
Ba người đồng thời thò đầu nhìn qua.
"Trong 24 giờ tới anh sẽ nhận được văn kiện luật sư của tôi. . . . "
Ôn Thiếu Khanh định không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị mở màn hình xem: "Tôi xem lần này gán cho tôi tội danh gì đây. . . . "
Ôn Thiếu Khanh bỗng nhiên sửng sốt, vẻ mặt không thể tin.
"Làm sao vậy?"
"Nói tôi. . . . . . Quấy rối tình dục?!"
Bác sĩ Ôn tức giận đến giơ tay dậm chân, cùng lúc đó Tiêu Tử Uyên nhận được điện thoại của phu nhân nhà mình.
Tùy Ức nhẹ giọng mở miệng: "Anh gọi Kiều sư huynh cùng nhau đến đây đi?"
Tiêu Tử Uyên cầm điện thoại cách xa một chút, đặc biệt chân thành hỏi Kiều Dụ: "Tôi muốn đi đón bà xã của tôi, cậu có muốn đi cùng không?"
Kiều Dụ kỳ quái nhìn anh: "Cậu đi đón bà xã của cậu, tôi đi làm gì?"
Tiêu Tử Uyên có thâm ý khác nhìn Kiều Dụ: "Cậu xác định?"
Kiều Dụ nhớ lần trước bị anh hãm hại qua một lần, có chút do dự: "Cô ấy. . . . cũng ở đó?"
Tiêu Tử Uyên nghẹn cười: "Cậu còn đoán?"
Kiều Dụ đập bàn: "Tôi nói Tiêu Tử Uyên, tại sao tôi cảm thấy cậu xấu xa như vậy!"
Cuối cùng ba người chia làm hai đường, Kiều Dụ cùng Tiêu Tử Uyên đi giải quyết hậu quả, bác sĩ Ôn đi tìm luật sư Tùng tính sổ.
Kỷ Tư Tuyền như ngửi thấy cái gì, bỗng nhiên ẩn nấp, ngay sau đó Tùy Ức bỗng chốc thấy cảnh tượng Kiều Dụ vừa được cô khen ôn nhuận nho nhã đập bàn.
Kiều Dụ toi công kìm nén bốc hỏa chất vấn Tiêu Tử Uyên: "Tiêu Tử Uyên, cậu cố ý?!"
Tiêu Tử Uyên cố tình không giải thích, còn hướng Tùy Ức nháy mắt ra hiệu cô cũng đừng giải thích, vẻ mặt vô tội không liên quan tới mình: "Tôi lại chưa nói cô ấy ở đây, là cậu tự mình muốn tới"
Kiều Dụ rốt cuộc vẫn làm lái xe trở về, đem Hà Ca, Tam Bảo đưa về ký túc xá bệnh viện, lại hộ tống vợ chồng nhà họ Tiêu về nhà, trên đường còn tiện đường qua nhà cũ Tiêu gia đón bạn nhỏ Tiêu Vân Tỉnh về.
Bạn nhỏ Tiêu Vân Tỉnh ngủ mơ mơ màng màng, được Tiêu Tử Uyên ôm vào trong lòng, dụi dụi mắt gọi Kiều Dụ: "Nhị thúc"
Kiều Dụ từ sau kính chiếu hậu cười nhìn qua: "Ngoan"
Bạn nhỏ Tiêu Vân Tỉnh vẫn còn nhớ sự việc lần trước vội vàng từ biệt; "Nhị thúc, chú sau đó có đuổi kịp tỷ tỷ xinh đẹp kia không?"
Kiều Dụ u oán trừng mắt nhìn Tiêu Tử Uyên một cái, trong lòng yên lặng dâng lên đạn mạc, quả nhiên là ruột thịt, hai cha con thực sự ăn ý, cùng nhau công kích tôi.
Tiêu Tử Uyên tiếp tục vô tội: "Không phải tôi dạy!"
Hậu quả sau ngày hôm đó chính là, Kiều Dụ đem Tiêu Tử Uyên kéo vào danh sách đen ngoại giao, đối với lời nói của Tiêu Tử Uyên áp đụng nguyên tắc nghĩ ba lần rồi mới hành động sau. diendanlequydon. Buổi sáng hôm sau Kỷ Tư Tuyền tỉnh dậy đầu đau muốn nứt ra.
Cô một tay xoa huyệt Thái Dương, một tay xách túi chứa Đại Miêu, như cái xác không hồn, khi bước vào văn phòng phát hiện trên bàn đặt một phần cháo, còn có một ly chất lỏng màu xanh.
Cô bưng lên ngửi ngửi, trong vị cần tây mang theo vị ngọt ngọt nhàn nhạt.
Cô nhìn bát cháo bên cạnh, vẫn còn nóng, cầm thìa ăn mấy miếng, hương vị quả thật không tệ. Bưng nước cần tây bên cạnh lên uống một ngụm nhỏ, thiếu chút nữa nhổ ra.
Di động vừa đúng lúc rung lên hai tiếng, cô mở tin nhắn ra xem, là Kiều Dụ.
"Nước cần tây giảm bớt đau đầu do say rượu"
Khi anh trở về suy nghĩ một lát liền hiểu ra, Tiêu Tử Uyên là cố ý chọc giận anh, Tùy Ức, Tam Bảo, Hà Ca đều ở đó, cô thế nào lại không ở đó được.
Kỷ Tư Tuyền sờ sờ thành ly đến xuất thần, mấy phút sau nhắn tin lại.
"Nghe nói ở thời kỳ Hy Lạp cổ đại, cấm ăn cần tây, bởi vì trong cần tây có chứa chất thúc đẩy ***ra ngoài"
Đang ở cuộc họp buổi sáng, khi Kiều Dụ đọc được tin nhắn thiếu chút nữa văng điện thoại ra ngoài.
Ngày hôm qua mắt thấy tâm tình của Kỷ Tư Tuyền có chút quỷ dị càn quét toàn bộ khu phố thương mại, hậu quả chính là Tam bảo trở về bắt đầu không bình thường.
Giữa trưa ngày hôm sau ở căn tin bệnh viện, bám lấy tay áo Trần Thốc làm nũng: "Em không thoải mái, giống như bị bệnh, mua cho em cái túi đi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Chỉ muốn cùng em, chính là tốt nhất
RomantiekTrong thế giới này hàng vạn hàng vạn người nhưng anh Chỉ Muốn Cùng Em, Chính Là Tốt Nhất. Đó được xem là sự lựa chọn hoàn hảo nhất mà anh lựa chọn. Ngoài ra các cô khác theo anh đó là điều vô nghĩa! Nội dung truyện xoay quanh Kỷ Tư Tuyền và Kiều Dụ...