_ " Phượng Ca vậy là 12 giờ đêm là cửa không gian mở ra à" Bạch Liên nhìn Phượng Ca nói.
_" ưm..... anh chỉ nghe đầu trâu mặt ngựa nói vậy đó.....bạch Liên tôi này anh đi rồi em đi mua cái gì về nấu cho anh ăn được không. Anh muốn ăn đồ em nấu " Phượng Ca nhìn cô cười nói.
_" Thôi được rồi....... đi siêu thị mua đồ về ăn thôi. Phải ăn mừng vì anh đi rồi không ai làm phiền em nữa. Vì cuộc sống tự do của em đã trở lại phải ăn mừng thôi......" cô ráng cười nhìn Phượng Ca nói. Rồi cô che dù đi trước. Lâu vội 1 giọt nước mắt không để Phượng Ca thấy.
_" Xin lỗi Bạch Liên, anh không thể không rời đi. Anh không có thể xác. không thể nào cho em được hạnh phúc được. Anh rất muốn ôm em nhưng khi nhìn em chỉ chụp vào không khí. Lòng anh đau đến cỡ nào em biết không. Nếu anh không đi kéo dài thời gian người càng đau khổ chính là em thôi. Rồi em sẽ nhanh chóng quên đi 1 người có tên Phượng Ca đã từng xuất hiện trong cuộc đời của em." Phượng Ca cuối đầu cười chua chát nói nhỏ 1 câu.
_" Phượng Ca nhanh đi thôi " Bạch Liên cười nói.
_ Đến siêu thị BigC cô mua rất nhiều đồ ăn các thứ về nhà. Tất bật chuẩn bị đồ ăn. Bạch Liên vừa thái củ hành thì nước mắt rơi đầy mặt. không biết là do hành cay mất cô hay lòng không vui nên khóc. Vừa thái củ hành vừa lâu nước mắt.
_" Bạch Liên củ hành làm em cay mắt à. Sưng hết mắt rồi kìa " Phượng Ca nhìn cô nước mắt rơi đầy mặt thì đau lòng nói.
_" ừm..... củ hành cay mắt thôi chứ anh nghĩ là cái gì. Phượng Ca đừng tự mình đa tình đi " Bạch Liên lâu nước mắt nói.
_" Anh chỉ hỏi thôi mà liên quan gì đến đa tình với không đa tình ở đây. Đừng thái củ hành nữa anh chẳng thích ăn củ hành tây tí nào." Phượng Ca nói. thầy nó làm cay mắt của cô thì anh chỉ muốn nén nó đi ra chỗ khác.
_" Phượng Ca thúi...... anh không ăn em ăn. Em làm xong rồi " "Bạch Liên nói. Rồi đi làm cái khác.
_ Phượng Ca ngồi nhìn Bạch Liên bận rộn làm việc thì mỉm cười. Anh muốn khắc sâu hình ảnh lúc này của cô vào trong tâm trí suốt cuộc đời này không quên. " Bạch Liên anh yêu em " môi anh mấp máy nói 1 câu rất nhỏ.
_ bận rộn 1 hồi tất cả hoàn tất. Bạch Liên dọn cơm lên thì chuông điện thoại của cô reo lên.
_" Alô con nghe đây mẹ " Bạch Liên cười nói.
_" Liên sao con gửi nhiều tiền cho mẹ quá vậy. Tiền này ở đâu con có. Con có gì dấu mẹ phải không. " mẹ cô lên tiếng nói. Sáng nay bà mới biết tài khoảng của mình lên đến chục tỷ đồng 2 vợ chồng đều kinh ngạc không biết Bạch Liên lấy số tiền này ở đâu ra. Bà cấp tốc gọi cho cô hỏi. Chỉ sợ cô làm chuyện gì phi Pháp.
_" Con làm gì đấu mẹ gì đâu..... con mua vài tờ vé số trúng giải đặc biệt thôi " cô nói.
_" con đừng gạt mẹ đó " Bà ở đầu dây bên kia lo lắng nói.
_" Thiệt mà con đang làm gọi mẹ sau nha " nói rồi cô nhanh chóng cúp máy. Hên là cô mới gửi ít vào tài khoảng của mẹ cô thôi còn bao nhiêu là vào sổ tiết kiểm cô rồi uỷ quyền lại cho mẹ của cô. nếu không biết làm thế nào giải thích nữa.
![](https://img.wattpad.com/cover/98710581-288-k17878.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Vợ Tôi Có Đôi Mắt Âm Dương ( hài hước, Huyền Huyền, NP, xuyên không, dị giới)
HumorCô Bạch Liên là người Việt Nam sinh tại 1 nơi hẻo lánh ở ĐN. từ nhỏ sinh ra trên người đã có 2 màu ánh sáng là màu vàng và đỏ chỉ sáng trong nháy mắt nhanh đến nổi người ta không kịp nhìn rõ. tới năm cô 15 tuổi cô phát hiện ra đôi mắt của mình có t...