...... Ngày ... tháng ... năm ...
Đúng vậy, tôi đã bị từ chối bởi con người mà tôi hết lòng yêu thương.
Em không chấp nhận tôi
Bây giờ em từ chối, nhưng không có nghĩa sau này cũng thế, tôi sẽ không từ bỏ đâu, sẽ không bao giờ ngừng yêu em, Hayato ,tôi chỉ bỏ cuộc khi em tìm được 1 người có thể khiến em hạnh phúc khi bên cạnh, thật là... làm sao đây, tôi không thể ngăn mình nghĩ về em, kể cả trong những giấc mơ.
Từ hôm ấy, tôi buộc mình phải xem như ngày tỏ tình đó chưa hề diễn ra, vì chỉ khi làm thế, tôi mới có thể cư xử với em như bình thường và em cũng sẽ như trước kia, tiếp tục mắng tôi là tên ngốc rồi cấm tôi đeo bám theo em và Tsuna trên đường về nhà mỗi buổi hoàng hôn.
Tôi gửi em 1 cái mail với nội dung tương tự, từ sau cánh cửa lớp tôi thấy được phản ứng của em lúc xem cái mail ấy, trông tức tối rồi ném phăng cái di động vào hộc tủ, mặc kệ nó có bị va đập dẫn đến chập mạch không.
"Gì thế Kyoko-chan?"- Tsuna bước đến bên cô bạn, tò mò khi cô ấy cứ chăm chú quan sát Hayato cả nữa buổi sáng
"Um, mình thấy Gokudera-kun sáng nay có vẻ nóng nảy hơn mọi khi, cậu ấy thả hồn trong suốt tiết Anh, rồi còn mạnh bạo với các món đồ nữa!"
"Cậu nói phải!"- Tsuna gật gù như đồng ý với Kyoko- "Khi nãy mình có nhắc đến Yamamoto, cậu ấy đột nhiên nổi đoá lên, còn bảo chuyện của Yamamoto không liên quan đến cậu ấy!"
Nghe câu nói của Tsuna, không hiểu tại sao tôi cảm thấy tim mình nhói lên, em thật tuyệt tình, chẳng lẽ em ghét tôi đến nổi không thèm quan tâm đến bất cứ gì liên quan đến tôi sao? Tựa lưng vào cửa tôi ngước mắt lên trần hành lang nở nụ cười buồn, vô tình nhớ đến câu nói mà Reborn đã nhận xét về tôi sau 1 năm quen biết 'Yamamoto là kiểu người dịu dàng, vô tư, vui vẻ và nhiệt tình mà không ai có thể ghét được, trừ Gokudera.', buồn cười thật, em có thể cho tôi biết em ghét tôi ở điểm nào không? Vì em tôi nhất định sẽ thay đổi...
"Uả Yamamoto?"- Tsuna bước ra khỏi lớp thì thấy tôi- "Cậu không đến học tiết đầu, có chuyện gì sao?"
"Tsuna?!..."- Tôi quay lại khi nghe gọi tên, đưa tay lên sau gáy, cười cười, viện 1 lí do nho nhỏ, thực ra thì tôi không muốn nói là mình trốn tiết tí nào- "Tôi... ngủ quên!".
"Hiếm thấy cậu lại ngủ quên đấy!"
"Tên động vật ăn cỏ chết tiệt!!!"
Nghe cái giọng gầm gừ sau lưng khiến tôi lạnh cả sống lưng, không quay lại nhưng cũng đủ biết là ai, kèm theo cái khuôn mặt trắng bệt không còn chút máu của Tsuna, miệng không ngừng lắp bắp 'Hibari Hibari', tôi lập tức khẳng định ít giây sau tôi phải ngậm ngùi giả từ cuộc sống tươi đẹp của mình, khổ thân quá mà, sao tôi lại có thể quên mất mình vô tình bị Hibari- hội trưởng hội kỹ luật tóm ngay dưới sân vào 15 phút trước can tội lãng vãng quanh trường ngay giữa tiết học chứ.
Tôi khe khẽ quay đầu lại, đám học sinh ồn ào đầy rẫy trên hành lang vừa rồi bây giờ im thinh thít cuối gầm mặt nép sang 2 bên tường nhường đường cho Hibari bước qua, trông vị hội trưởng mặt hầm hầm, 2 tay nắm chặt tonfa tiến đến, nhanh như thoắt kề thanh vũ khí sắt lạnh đó sát cổ tôi
BẠN ĐANG ĐỌC
[KHR 8059] THE PRECIOUS GIFT (long fic)
FanfictionFanfiction- nhân vật hư cấu KATEKYO HITMAN REBORN Authour: Mika Satoh ~8059~ + nôm na thì đây là cuốn nhật ký của anh 80 về toàn bộ quá trình cưa cẩm anh 59 + 1 khía cạnh khác trong fic Limit Breaking (về D18) + đây hoàn toàn là diễn biến song song...