13 | sweet as sugar

1.8K 223 36
                                    

kim taehyung

Buổi tuyển chọn đã kết thúc và dù chưa có kết quả nhưng tôi nghĩ ai cũng đã có thể đoán được Tầm thủ mới của đội rồi.

Thiệt tình mà nói thì tôi đã không nghĩ Jungkook có thể giành trái Snitch với Harriet được. Ấy thế mà cái cách cậu ấy chuyển hướng cây chổi, để nó lượn lên xuống nhẹ tênh như không, né tránh trái Bludger một cách nhanh nhẹn và cú lao vút lên cao để bắt trái Snitch vàng của cậu ấy đều rất ngoạn mục.

Harriet Winter đã bực mình ghê lắm, con bé nhăn mặt lại đầy cau có, cả mặt đỏ lên bừng bừng gần bằng mái tóc rực lửa của nó. Lúc Jungkook ra bắt tay nó vào cuối trận đấu, nó lập tức ngoảnh đầu bỏ đi.

Anh Allen coi bộ có vẻ rất hài lòng với kết quả, còn các học sinh khác thì đều trầm trồ ngạc nhiên. Họ ùa xuống sân, lao tới ôm Jungkook đến nỗi tôi nghĩ cậu ấy chắc nghẹt thở trong đó rồi.

"Anh có nghĩ cậu ấy sẽ nhận chức Tầm thủ không?" Tôi quay sang hỏi anh Hoseok đang đứng bên cạnh.

"Anh nghĩ có cho bao nhiêu vàng thì Jungkook cũng không từ chối vị trị Tầm thủ đâu."





--





jeon jeongguk

Thật nhẹ nhõm biết mấy khi trận đấu đã kết thúc. Ôi bạn phải ở đó thì mới hiểu được cái cảm giác lâng lâng của tôi. Giây phút những đầu ngón tay tôi chạm đến trái Snitch vàng, tim tôi đã như ngừng đập, tôi nín thở nhướn người về phía trước để tóm gọn trái Snitch, cảm tưởng như nếu chỉ một giây lơ là thôi là cơ hội sẽ trượt khỏi tầm tay.

Giờ thì tôi có thể thư giãn một lúc trước khi nhận kết quả rồi. Có lẽ chỉ tầm một hay hai ngày gì đó thôi, vì hơn hai tuần nữa là bắt đầu trận Quidditch đầu tiên và đội nhà còn cần phải luyện tập nữa. Thời gian này cũng sẽ khó khăn hơn cho Min Yoongi để có thể tiếp tục rèn kĩ năng cho tôi bởi cá nhân ảnh còn bận luyện tập với đội nhà Slytherin nữa.

Hai tuần nữa thôi là đến lễ hội ma Halloween, có lẽ năm nay tôi sẽ rủ Taehyung đi chơi quanh trường chăng?



Mấy hôm sau, tôi nhận được cú của anh Allen, thông báo việc chính thức trở thành Tầm thủ mới của đội. Trong lòng chợt nhốn nháo như có pháo bông nổ, tôi không kiềm nổi niềm vui sướng mà lập tức chạy đi tìm Taehyung để đưa thư cho cậu ấy đọc. Tuy nhiên thì tôi vừa mới quay người lại đã nhận ra Taehyung đã đứng đằng sau lưng tôi đọc trộm hết rồi. Hai đứa chúng tôi hồ hởi bá vai nhau ăn mừng.

"Chúc mừng cậu! Tớ biết cậu luôn có tố chất của một Tầm thủ cừ khôi mà!"

"Cảm ơn cậu nhé Tae! Nhưng mà hình như trước đây cậu có ủng hộ tớ lắm đâu.."

"... Đồ nhớ dai Jeon Jungkook."


Chiều hôm ấy, tôi gởi cú thông báo tin mừng cho cha mẹ và nhận được thư của họ buổi sáng hôm sau. Họ cũng mừng lắm, nhưng không ngạc nhiên như Taehyung hay tôi vì họ nói rằng năm còn đi học, cả cha và mẹ đều là những Tấn thủ, Truy thủ xuất sắc của trường nên việc tôi được vào đội Quidditch cũng chẳng lạ lẫm mấy với họ.

PUREBLOOD Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ