11 | every-flavoured candies

1.4K 260 36
                                    

*e hèm, trước khi vào truyện, tớ muốn các cậu biết điều này

*thứ nhất, tớ sẽ không bỏ fic đâu, đứa con yêu quý nhất mà ;;-;;

*thứ hai, những chap đầu tiên khi các cậu thấy tớ viết "hay" / đưa các cậu về tuổi thơ đủ thứ ấy, những chap ấy đều được viết khi tớ đang đọc harry potter (bản dịch của cô lý lan) và đấy là lý do khiến tớ viết ổn

*mấy chap gần đây tớ biết chất lượng đi xuống rất nhiều, lý do là tớ đã ngừng đọc bản dịch harry potter và chuyển qua đọc bản gốc tiếng anh nên giọng văn không còn được gần gũi nữa

*có lẽ tớ nên viết tiếp khi lại đọc bản dịch thì hơn ;;-;;

*anw, chap này là hoàn toàn không được viết khi đọc bản dịch gì hết, được viết lúc gần một giờ sáng hoặc vào giờ ra chơi năm phút nên không được hay ;;-;;

*xin lỗi các cậuuu

--



jeon jeongguk

"Thiệt sao? Họ đã thách mày hôn má tao hả? Ôi Merlin, vẻ mặt của mày lúc ấy ắt hẳn coi buồn cười lắm."

Tôi ôm bụng cười, nghe Min Yoongi kể chuyện nhà Slytherin chơi Sự thật và Thử thách tối hôm trước. Phần nào đó trong tôi cũng đã đoán là ảnh bị thách phải làm vậy mà, vì thôi nào, các bạn có thực sự nghĩ một máu thuần cao quý như ảnh lại tự động nhào vô hôn má một máu lai tầm thường như tôi thiệt hả?

"Và nói thiệt nè Jeon, mày nên cảm thấy may mắn hết sẩy đi. Bởi không phải ai cũng có vinh dự được tao hôn má đâu."

Ảnh nằm dài trên bãi cỏ, bắt đầu ba hoa đủ thứ về bản thân (đúng như những gì tôi dự đoán) trong khi ăn những viên kẹo Bertie Botts mà ảnh cho là không phải vị nào đó kinh tởm.

"Ờ rồi, còn tao xin lỗi vì đã dùng từ "ghê" với mày, đáng lẽ ra tao nên biết mày không quen với mấy từ đó."

Rồi tôi cảm thấy bàn tay ai đó chợt vươn ra, xoa đầu tôi.

"Ngoan lắm, nhóc." Min Yoongi nói.

"Phải, tao ngoan, tao biết mà. Thế còn chuyện huấn luyện Quidditch, mày vẫn sẽ giúp tao chớ?"

Lập tức, ảnh quay ngoắt một cái về phía tôi, không quên ném cho cái lườm toé lửa. Một tay ném viên kẹo màu xám kì dị vô mặt tôi, miệng ảnh lẩm bẩm.

"Hoá ra mày chỉ lo chuyện Quidditch thôi hử?"

"Đ-Đâu có." Tôi lắp bắp bào chữa.

"Tao mới có mười hai tuổi và đi gửi Hedwig mang quà xin lỗi cho mày là cũng thể hiện sự quan tâm lắm rồi chớ. Không thì mày mong đợi cái gì?"

Anh ta đảo mắt, chép miệng một cái.

"Đồ oắt con. Nhân tiện, sao mày lại cần tao giúp Quidditch?"

PUREBLOOD Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ