Buổi tối Chung Nhân hấp tấp đi tới nhà Xán Liệt và Từ Nhã Nghiên.
"Anh, chị dâu, chào buổi tối ~" Chung Nhân hùng hổ bắt chuyện.
"Đây là Chung Nhân sao, cao không kém gì anh họ cậu nha, lúc ấy nhìn ảnh chụp thì cậu còn đang học cấp 3 thôi." Từ Nhã Nghiên lôi kéo Chung Nhân ngồi bên người mình.
"Sao lại tới đây." Xán Liệt từ phòng bếp đi ra, uống bia hỏi.
"Em đến thăm chị dâu, còn có cháu trai tương lai." Chung Nhân cười hì hì nói.
Xán Liệt cũng đáp lại an vị ngồi một bên xem TV, vì vậy Chung Nhân cứ trò chuyện thoải mái cùng Từ Nhã Nghiên. Hàn huyên một chút thì buồn chán, Chung Nhân đòi Xán Liệt đưa mình về.
"Cậu không phải không biết đường về, sao còn bắt tôi đưa."
"Anh, em mới từ nước Mỹ trở về, không quen hết đường ở Hàn Quốc."
"Đừng mượn cớ, cậu không phải nói tiếng Hàn rất chuẩn đó sao." Xán Liệt nhất quyết cự tuyệt.
"Chị dâu, chị xem anh họ kìa, chưa thấy người nào như thế cả." Chung Nhân bắt đầu tìm kiếm đồng minh.
"Xán Liệt, anh nên đưa Chung Nhân về, đã trễ thế này lỡ đi lạc thì làm sao."
"Làm như con nít 3 tuổi không bằng."
Xán Liệt bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là đứng dậy mặc áo khoác cầm lấy chìa khóa xe, "Đi thôi, nhóc con."
"Cảm ơn anh." Chung Nhân vui sướng, "Tạm biệt chị dâu nha, lần sau rảnh rỗi em đến thăm chị."
"Ừ, trên đường cẩn thận."
Từ Nhã Nghiên phất tay nhìn hai anh em ra khỏi nhà.
Kỳ thực nhà Xán Liệt và nơi Chung Nhân ở cách nhau không xa, ngồi xe buýt hai mươi phút là đến. Xán Liệt không muốn tới chỗ này vì nơi này đã từng là nhà của hắn và Bạch Hiền, mỗi lần thấy nó sẽ nghĩ đến Bạch Hiền đã từng sống ở chỗ này, đơn độc vượt qua những đêm tối lạnh giá.
"Được rồi, tới rồi, xuống xe đi."
Xán Liệt nói thế nhưng Chung Nhân cũng không có xuống xe, mà là nhìn về phía Xán Liệt.
"Anh, hôm nay em có đi tìm Biện Bạch Hiền." Chung Nhân cẩn thận nói, trước đây Xán Liệt đã cảnh cáo không được tiếp xúc với Biện Bạch Hiền, thế nhưng Chung Nhân bỏ ngoài tai nên rất lo lắng Xán Liệt tức giận.
Kết quả Xán Liệt thực sự rất tức giận, thế nhưng lại không thể phát giận với Chung Nhân, chỉ có thể nuốt vào lòng.
"Tôi nói rồi, đừng đi tìm hắn, cậu có nghe lời tôi nói không."
"Xin lỗi anh, em chỉ hiếu kỳ, còn có em muốn hỏi, anh và Biện Bạch Hiền kia trước đây rốt cuộc có chuyện gì? Phải chăng như em nghĩ, hắn phản bội anh mới ly hôn."
Xán Liệt hai tay nắm chặt tay lái trong lòng giãy dụa, "Anh và Biện Bạch Hiền, không có ai phản bội ai, tất cả đều là lỗi của anh."