Chap 4

2.8K 228 5
                                    

Nhận ra được đây là phòng ngủ của Lisa, nàng hốt hoảng và nhìn quanh lại 1 lần nữa.

Sực nhớ ra nãy giờ Lisa đâu nhỉ? Nàng gãi đầu! Nhưng rốt cuộc sao đêm qua nàng lại nằm đây. Jisoo vội vã chạy xuống tầng dưới thì đã thấy nó đang nằm ngủ ngon lành trên ghế sofa.

"Sao tiểu thư lại ngủ đây? "

Định đánh thức Lisa dậy nhưng không hiểu điều gì đã khiến nàng dừng lại. Nhìn lên khuôn mặt nó, nhìn cái cách nó thiếp đi trông thật ra dáng tiểu thư. Ừ thì nó vốn là tiểu thư mà, là người sau này sẽ hưởng cả gia tài nhà Manoban.

Dường như nàng đã đắm chìm trong vẻ mặt đang ngủ say sưa của nó. Chợt tỉnh táo lại, nàng quên béng mất là phải đánh thức nó để hỏi cho ra nhẽ.

Thế nhưng đánh thức 1 cách bình thường nàng vẫn không chịu. Nàng ngồi xuống mền và lấy lọn tóc của mình ve vẩy vào mũi Lisa khiến nó buồn buồn tỉnh giấc.

Vừa hé hé nhỏ đôi mắt mà đã đập vào mắt nó là hình ảnh Jisoo đang cười khúc khích trêu đùa mình. Trò này vui lắm hay sao mà cười? Chưa nhận ra được Lisa đã tỉnh, nàng vẫn trêu đùa với nó. Chợt nó giữ chặt tay lại, nàng giật mình.

Nó đã tỉnh!

Bị lộ rồi!

Nó buông tay Jisoo ra và ngồi dậy. Đôi mắt vẫn còn mơ màng đang cố tỏ ra tỉnh táo

"Đã sáng rồi sao? "

Nàng bỗng đứng lên và hỏi cho ra nhẽ chuyện đêm qua

"Sao tiểu thư lại ngủ dưới này? Với lại sao tôi lại... "

"À, tại đêm qua điều hòa phòng chị nó bị hỏng đó! "

Thực ra đêm qua, khi Jisoo đã thiếp đi bên Lisa thì nó đã đưa Jisoo về phòng nàng . Nó sửa soạn giấc ngủ cho Jisoo. Thế nhưng điều hòa phòng nàng lại bị hỏng. Thấy nàng nhức nhối khó ngủ, một lúc đã thấy lấm tấm mồ hôi trên trán, chả nhẽ nó định cứ để nàng như vậy. Và cuối cùng thì nó cũng cõng và đưa nàng lên phòng mình. Mà nàng ngủ say thật, ngủ mãi cũng chẳng nhớ gì. Định cùng nàng ngủ chung trên chiếc giường ấy nhưng không hiểu sao Lisa lại lặng lẽ để nàng ở đấy 1 mình như vậy. Còn nó thì 1 mình xuống sofa ngủ.

Trở lại thực tại, Lisa lại nực cười

"Chị sao vậy? Tôi là có ý tốt với chị đó! "

Jisoo vẫn không dám chấp nhận hành động tốt ý của Lisa vì dù sao đi chăng nữa thì nó cũng là tiểu thư của nàng. Tại sao lại để nó ngủ trên sofa trong khi mình lại ngon giấc trên phòng.

"Em lần sau đừng làm vậy chứ! Kẻ hầu như tôi sao lại làm khó tiểu thư như vậy! "

"Có sao đâu! Dù sao chẳng phải ngủ trên sofa rất êm sao, quạt trần cũng rất dịu nữa. "

Nó vẫn tươi cười với nàng. Thế nhưng nàng không biết ẩn sau trong nụ cười ấy là cái chịu đựng hay là thích thú.

"Em làm vậy lỡ.. lỡ phu nhân biết thì sao? "

Nhắc đến bà Manoban, nó dường như đã tụt hết cả cảm xúc. Nó không muốn tìm kiếm và nhỡ lại những quãng thời gian mà ông bà bỏ mặc Lisa bên Tây Ban Nha. Nụ cười của nó giảm nhẹ, chỉ còn là gượng gạo .

lisoo | sợ yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ