Ngoại Truyện 2

6.5K 119 5
                                    

NGOẠI TRUYỆN 2: Sao bất công thế này?

Sau khi có tiểu quỷ Duy Minh càng ý thức được việc giữ gìn hình tượng ông bố đảm đang nên mặc dù nhà có người giúp việc nhưng nó vẫn nỗ lực làm việc nhà. Đương nhiên là nó chỉ giành việc quét dọn phòng của hai người và giặt giũ quần áo của nó, Thế Long và tiểu quỷ. (Cái này gọi là siêng một nửa nhỉ @@), ngoài ra thì nấu ăn cho cả nhà là công việc nó đã làm từ trước đến nay.

Hôm nay là một ngày cuối tuần đẹp trời, bên ngoài nắng vàng óng, những ngọn cỏ xanh mướt đang rung rinh trong gió. Nói chung là bầu không khí vô cùng tốt, nhưng trong phòng thì hoàn toàn ngược lại! Duy Minh đang phải đau khổ là quần áo cho Thế Long. 

Không hiểu sao hôm nay quần áo nhiều thế, là đến nỗi hai tay đã đau ê ẩm mà vẫn chưa xong, Duy Minh ấm ức chạy đến bên cạnh Thế Long kêu gào thảm thiết:

- Thế Long… Em không chịu đâu!

Thế Long đang chăm chú ngồi xem lại hồ sơ trên máy tính, nghe vậy liền tò mò quay lại:

- Hả? Có chuyện gì vậy?

Duy Minh đau khổ đưa hai bàn tay đau ê ẩm ra trước mặt Thế Long, vẻ mặt vô cùng đáng thương kết hợp với giọng nói đầy cảm thán:

- Thế Long, anh xem nè. Tay của em đau ê ẩm rồi đây nè!
- Đâu, đưa anh xem – Thế Long dịu dàng hỏi, sau đó Duy Minh nũng nịu đưa hai bàn tay của mình ra. Thế Long nâng lên rồi hôn vào đó mấy cái – Rồi, chịu chưa!

Nhưng Duy Minh vẫn chưa chịu, đứng đó giậm tay giậm chân:

- Không chịu đâu, bất công quá! Bất công quá! 

Thế Long vừa nói vừa vươn tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Duy Minh, nhẹ nhàng kéo một cái, khiến cho nó rất tự nhiên ngã vào lòng hắn. Thế Long liền thừa nước đục thả câu, chậm rãi nhấm nháp đôi môi của Duy Minh rồi hỏi:

- Chẳng phải vì em muốn cho tiểu quỷ thấy em là một người bố đảm đang à?
- Ưm…ưm…

Duy Minh vừa bị ôm chặt vừa bị khóa môi không thương tiếc nên chỉ có thể oán thầm: làm cái gì thế, người ta không nói được mà!

Sau khi bị tước quyền tự do ngôn luận một cách trắng trợn như thế xong, Duy Minh thở hồng hộc tiếp tục làm nũng:

- Tay em vẫn còn đau lắm cơ! Hay là cuối tuần này nấu cơm, giặt giũ, dọn vệ sinh,… anh làm hết đi!

Thế Long nghe xong vẫn vô cùng bình tĩnh hỏi lại:

- Thế những việc đó thứ hai ai làm?
- Là anh! – Duy Minh vô tư trả lời.
- Thế còn thứ ba? – Thế Long lại hỏi tiếp
- Là anh luôn! – Duy Minh lại tiếp tục trả lời.
- Vậy thứ tư thì sao?
- Híc, cũng là anh! – Duy Minh líu lưỡi trả lời.
- Ừm, còn thứ năm ai làm?
- Anh… - Giọng điệu của ai đó đã giảm âm lượng nhỏ đến thảm thương.
- Vậy thứ sáu? – Thế Long quyết đuổi cùng giết tận, nhất quyết không chịu buông tha!

Nghe đến đây Duy Minh bỗng xấu hổ cúi đầu:

- Cũng là anh luôn…

Thế Long vô cùng hài lòng trước thái độ ăn năn hối cả đó của Duy Minh, bèn lấy hai ngón tay thon dài của mình kẹp lấy chóp mũi nhỏ nhắn của nó:

[Đam Mỹ] Em Anh - Hai Đầu Thế GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ