Chương 70: Vị vua vô tình - Vợ chồng Hình thị (Hai)

375 8 0
                                    

Ngày hôm sau, Hình Lăng Y kiên quyết không cho phép Hình Tùng có cử chỉ và quan hệ "Không bình thường" với mình nữa. Hình Tùng có trí thông minh còn vượt trội hơn loài người, thế nhưng lại không thể hiểu vì sao Hình Lăng Y không chịu hưởng thụ "Hôn" "Ngọt" với mình, thực ra lúc "Hôn", rõ ràng cô cũng có những phản ứng sinh lý bình thường, cô cũng hưng phấn.

Nhưng hắn không thể không tuân thủ mệnh lệnh của cô.

Cho đến khi, chính cô phá vỡ quy củ này trước, hơn nữa còn phá vỡ hoàn toàn.

Đó là bởi vì Tây Lạc Bạch và Cố Diễm cử hành lễ đính hôn ở Tây Đại Lục.

Đêm hôm đó, cả Tây Đại Lục đều hân hoan chúc mừng. Dinh thự Tây Lạc lung linh rực rỡ, trai tài gái sắc nổi bật giữa bao người.

Hình Lăng Y đứng trong góc tiệc, sắc mặt âm u cứ như phù thủy.

Cha và chị gái vốn không cho cô tới tham gia, sợ cô quấy rối. Nhưng rõ ràng Tây Lạc Bạch vứt bỏ cô trước, vừa nhìn cô lại lập tức nổi giận như ăn đạn: "Để cô ấy vào! Tôi xem cô ấy quấy rối kiểu gì!"

Cho nên cô tới, trang điểm xinh đẹp như những phụ nữ bình thường khác, hấp dẫn ánh mắt của hàng loạt những anh tài tuấn tú trong thành. Cô không nhìn hắn, cũng không nhìn người phụ nữ có thế lực nhất trong xã hội loài người đó.

Món quà cô chuẩn bị cho kẻ phụ tình Tây Lạc Bạch này, được đưa tới lúc chín giờ tối.

Những kẻ lưu lạc trong thành bao gồm loài người, người máy, bán thú, người nhân bản đều góp công sức vào món quà này.

Họ đột nhiên tụ tập ngoài dinh thự Tây Lạc, khi cặp đôi đang nhận những lời chúc phúc, bỗng nhiên vang tiếng xì xầm ầm ĩ, cùng với tiếng rống to: : "LÃO -- BẠCH -- CON -- MẸ -- MÀY -- CÁI -- ĐỒ -- KHỐN -- NẠN -- "

Lão Bạch, đây là nickname mà Hình Lăng Y vẫn hay gọi Tây Lạc Bạch.

Khi tiếng của các chủng loại vang dội khắp thành phố, khách khứa không hiểu ra sao, Tây Lạc Bạch lại sững sờ, trừng mắt lườm Hình Lăng Y đứng trong góc. Cố Diễm đặt ly rượu xuống, ngón tay như ngọc khẽ gõ lên mặt bàn, cười lạnh.

"HÌNH LĂNG Y!" Người đầu tiên mở miệng quát tháo chính là cha của Hình Lăng Y.

Hình Lăng Y le lưỡi, vươn tay kéo người đàn ông điển trai bên cạnh: "A Tùng! Chạy!"

Đêm đó, Hình Lăng Y vô cùng hưng phấn, vô cùng khác thường.

Cô là nữ vương của những kẻ lưu lạc. Đêm nay, cô mang theo thần dân của mình, thác loạn trên tầng cao nhất của thư viện quốc gia cả đêm. Đội cảnh vệ của Tây Lạc gia đã bao quanh thư viện quốc gia đến mức nước chảy không lọt, nhưng không thể nào đột phá phòng tuyến hồng ngoại của Hình Lăng Y.

"Ha ha ha, tôi đã bố trí tám mươi mã hóa." Hình Lăng Y và Hình Tùng đứng trên nóc nhà, cười càn rỡ, "Bằng năng lực của họ, ít nhất cũng phải hơn bốn giờ mới có thể đột phá!"

Không có ai vỗ tay vì nữ vương, tất cả thần dân đều say ngất ngư trong thư viện, ngay cả người máy cũng chập mạch vì chất cồn. Chỉ có Hình Lăng Y và Hình Tùng đứng trên nóc nhà.

"Tấn công! Lăng quân!" Hình Lăng Y một tay chống nạnh, một tay giơ cao ly rượu, bỗng nhiên cúi đầu nhìn Hình Tùng.

Hắn trầm tĩnh nhìn cô. Trong bóng đêm, hắn điển trai đến ngỡ ngàng.

Cô cười, ném ly rượu xuống, đột nhiên đánh về phía hắn.

Rõ ràng là lạnh lẽo nhất, nhưng cũng ấm áp nhất.

Khi Tây Lạc Bạch bỏ lại người vợ vừa đính hôn, bỏ lại tất cả khách khứa, mang theo đội cảnh vệ xông lên nóc nhà, cố gắng đuổi bắt con bé thích gây sự kia; thứ mà hắn và đội cảnh vệ nhìn thấy là hai thân thể quấn quýt lấy nhau trong chiếc chăn lông cũ nát.

Người máy được cô đặt tên đó đang ở trần, để lộ lồng ngực cường tráng mô phỏng theo loài người. Cô gục trong lòng hắn. Hắn ôm cô, con ngươi màu đỏ lạnh băng, như thể đấng quân vương đang lặng lẽ liếc nhìn loài người xông vào lãnh địa của hắn.

"Bắt lấy chúng!" Sắc mặt của vua đại lục u ám hơn cả sắc trời đen nghịt, sát ý chưa từng để lộ trước mặt Hình Lăng Y bỗng dâng trào.

Hình Tùng bị giam lại, tống vào phòng nghiên cứu, bị hàng loạt các nhà khoa học nghiên cứu xem rốt cuộc thiếu nữ thiên tài này chế tạo hắn bằng cách nào.

Cùng lúc đó, Hình Lăng Y lại được tự do. Nhưng cô bị Tây Lạc Bạch áp trên tường, kịch liệt hôn lên mặt, lên môi, lên xương quai xanh của cô.

"Đừng rời xa anh, Lăng Y." Tây Lạc Bạch chưa bao giờ đối xử với cô như vậy, hắn nghiến răng nghiến lợi, "Cuộc hôn nhân giữa anh và Cố gia cũng chỉ là kế hoạch tạm thời thôi. Chết tiệt! Thấy em cùng với người máy đó! Anh muốn giết hắn!"

"Không được giết anh ấy!" Hình Lăng Y hoảng hốt, "Sao anh lại xấu xa như vậy! Tôi cũng chỉ uống rượu say thôi! Không liên quan tới anh ấy!"

Cuối cùng Hình Lăng Y lại trở về bên Tây Lạc Bạch. Không phải đây vẫn luôn là điều cô muốn sao? Từ nhỏ đến lớn cô đều muốn lấy hắn, hôm nay chính miệng hắn đã nói ra, đứng rời xa anh, Lăng Y.

Hôn lễ của hắn và Cố Diễm bị hoãn không kỳ hạn, nhưng vẫn chưa thể giải quyết vấn đề cốt lõi.

Đã hơn một tháng rồi Hình Lăng Y chưa gặp Hình Tùng. Cũng hơi nhớ, nhưng lại cảm thấy không gặp cũng tốt.

Cô lại có thể lên giường với hắn, một người máy. Mặc dù cô đã tạo bộ phận phái nam cho hắn, còn cho hắn có kích thích và cảm nhận của đàn ông. Nhưng... cô lại có thể ghê tởm mà làm cùng hắn như vậy.

Lần đầu của cô!

Cô nhớ đã cảm thấy gặp trở ngại.

Cùng với Tây Lạc Bạch mới là bình thường! Hắn đã hứa với cô là sẽ chia tay với Cố Diễm.

Nhưng biến cố ngoài dự liệu đã thay đổi hết thảy.

Đám cưới của Tây Lạc Bạch và Cố Diễm không thể nào thực hiện được nữa. Hình Tùng cũng được thả khỏi phòng thí nghiệm, gia nhập quân đội.

Người máy trên quần đảo Triết Cầm đã bạo động.

Cuối cùng Hình Lăng Y đã gặp lại Hình Tùng ở quần đảo Triết Cầm.

Lúc này, hắn mặc bộ đồ rằn ri chống đạn, cao ngất như một người đàn ông đích thực. Còn cô bị người máy quần đảo Triết Cầm bắt giữ.

Hai quân giằng co.

Sắc mặt của Tây Lạc Bạch sa sầm như mây đen. Hắn đứng trong quân đội, lạnh lùng quan sát.

"Thủ lĩnh loài người, Tây Lạc Bạch, muốn có cô gái này, hãy dùng bản thân mình đổi lấy." Thủ lĩnh người máy Thủy Đồ Linh là người máy kim loại trắng bạc, đứng sau lưng Hình Lăng Y, khẽ cười.

Hình Lăng Y mắng: "Đồ thần kinh! Sao Tây Lạc Bạch có thể dùng bản thân để trao đổi được?"

"Ồ?" Thủy Đồ Linh cười, "Cô là người phụ nữ loài người duy nhất trong doanh trại của hắn." Giọng nói bỗng lạnh tanh, "Nếu không ra, tôi sẽ giết cô ta!"

Bàn tay phải sắc bén của vệ binh nhắm ngay cần cổ mảnh khảnh của Hình Lăng Y.

Trận địa của loài người hoàn toàn yên tĩnh.

Một bóng dáng cao lớn bước ra. Lông mày dài tới tóc mai, cường tráng lạnh lùng.

"Tôi là Tây Lạc Bạch." Chẳng biết mắt hắn đã biến thành màu tối tăm từ lúc nào, "Thả người phụ nữ của tôi ra."

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Aug 14, 2017 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Anh Hùng Thời LoạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ