Buổi sớm ở Hogwarts luôn tươi đẹp như thế, sáng nay Harry rời giường từ sớm, nhẹ chân nhẹ tay để không sao động đến bất luận người nào trong phòng nghỉ.
Hơi ấm trong phòng chợt tan khi cậu mở cửa phòng nghỉ. Quấn chặt khăn quàng cổ, Harry xoa xoa hai tay, đi ra bên ngoài Hogwarts. Tuyết rơi liền tục mấy ngày, phủ lên ngôi trường một màu trắng xóa, Harry cảm thấy thời tiết và cảnh sắc thế này càng khiến cậu trở lên thanh tỉnh. Harry tâm trạng tốt mà tản bộ đến Hồ Đen, còn thêm cho mình một câu chú giữ ấm.
Giẫm lên lớp cỏ mềm mại, Harry nghĩ đến chuyện phát sinh mấy ngày nay, hệt như nằm mơ vậy, có được người thân thực sự dù cậu phải sống ở Hogwarts cùng với bóng ma của Voldemort, còn có bạn bè thân thiết ở bên cạnh cậu. A! Harry nhịn không được cười khổ, đúng rồi, càng không tin nổi chính là, không biết bắt đầu từ khi nào, cậu ấp ủ tình cảm không nên với lão dơi già kia, nói như đôi song sinh thì là: "Điều này khó tin cứ như là cụ Dumbledore cùng Voldemort nhảy điệu Valse vậy."
Tùy ý ngồi bên cạnh một gốc cây nào đó, nhìn bản thân tuy đã trải qua điều dưỡng những vẫn gầy nhỏ hơn so với bạn bè cùng lứa, thành tích Độc dược tệ hại, còn là con trai của đối thủ, thật đúng là tương lai "sáng lạng" mà.
"Harry Potter?"
Giọng một cô gái tỏ vẻ kinh ngạc vang lên. Harry không khỏi đau đầu: "Ah, cô Clinton, khéo thật, chị cũng tới đây tản bộ sao?" Harry cảm thấy ánh mắt của cô nữ sinh này khiến cậu rất không thoải mái, như lúc này đây, nếu có thể cậu thực sự muốn phóng cho mình một chú Invisibility Charm.
"Đương nhiên, chỉ là không ngờ sẽ thấy cậu ở đây." Clinton không khách khí chiếm cứ vị trí bên cạnh Harry, cô tao nhã vén mái tóc vàng xinh đẹp của mình lên: "Chúc mừng cậu Potter, gặp được cha đỡ đầu của mình."
Dường như cô đang đánh giá Harry, điều này làm cậu nhích ra sau một chút. "Cảm ơn, ý em là, cảm ơn chị đã giúp đỡ chúng em bắt được hung thủ thật sự."
Amy Clinton miễn cưỡng nói câu "Không có việc gì", rồi như đột nhiên nghĩ đến cái gì đấy, vòng đến trước mặt Harry chụp lấy vai cậu: "Potter! Tôi nghĩ tôi hẳn nên cho cậu biết một việc, giáo sư Snape không thể để cậu hiểu lầm mãi như vậy được."
Hành động đột ngột của cô khiến Harry sững sờ một chốc, nhưng khi nghe đề tài câu chuyện là giáo sư Snape, cậu liền mở to đôi mắt xanh biếc kia lên.
"Clinton chị nói hiểu lầm gì cơ?"
Clinton không buông tay, mà thay bằng một biểu tình khác biệt hoàn toàn với ban nãy, có thể nói là dữ tợn mà đem hết khúc mắc giữa Snape cùng cha cậu và những người bạn của ông vào thời niên thiếu, nói rõ cho cậu nghe, đại khái cũng giống như những gì Harry nhìn thấy trong ký ức của Snape, nhưng khi nhớ lại một lần nữa thì trong cậu chỉ còn áy náy và thương tiếc sâu nặng, Harry không rõ vì sao Clinton biết được, vì thế nghi hoặc hỏi cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu anh đã thành thiên tính (HP đồng nhân)
FanfictionTác giả: Vấn Mạc Văn Thể loại: Đam mỹ, HP đồng nhân, ngược (nhẹ), có H, sinh tử văn, HE CP: Severus Snape & Harry Potter Tình trạng: Hoàn Văn án: Bối cảnh vào năm thứ ba, có lẽ mọi chuyện không thay đổi chút nào nếu không...