Xe taxi dừng trước cổng lớn Park thị.
Jiyeon xuống xe, nháy mắt tìm được xe Eunjung.Thấy Eunjung không đi, Jiyeon âm thầm nhẹ nhàng thở ra, nhưng lập tức nghĩ lại, không cam lòng.
cô đột nhiên cảm thấy bản thân mình kích động chạy tới, quả thực giống như bị Eunjung đoán được. cô giống như con khỉ trong tay Eunjung, lật qua lật lại, thế nào cũng trốn không thoát lòng tay của cô ấy.
Tuy rằng trong lòng không tình nguyện, nhưng Jiyeon vẫn là chậm rãi đi đến trước xe Eunjung.
Eunjung đang ngồi trong xe, cửa xe rộng mở, nàng ngồi nghiêng người. Cô ngồi nhích ra ngoài cửa xe, một chân chống đất, một chân đặt nhẹ trên mặt đất, hai tay khoanh trước ngực, cúi đầu không biết đang nghĩ gì.
Trên mặt Jiyeon có chút vui sướng khi thấy người gặp họa, cô cảm thấy Eunjung hiếm khi mở miệng nhờ vả người khác, nay cũng không thể không dựa vào mình, loại cảm giác đắc ý này cơ hồ làm cô quên hết tất cả, Jiyeon suy ra loại ảo giác Chúa cứu thế tốt đẹp.
Trong lòng vui vẻ, lời nói như trước không quá xuôi tai, nhưng là ngữ khí lại mềm nhẹ hơn.
"Chậc chậc, tăng ca mà cô cũng ra nông nổi này?" Nói xong, Jiyeon không hề phát hiện động tác của mình ái muội đến cỡ nào, nàng không chút do dự ngồi xổm xuống, cúi đầu chạm nhẹ mắt cá chân Eunjung xem sao. thuận tay vén tóc xõa trên mặt ra sau tai, nhìn như không có gì trở ngại, cô mới ngẩng đầu nói: "Hình như không nghiêm trọng lắm."
"Ừ, quả thật là tốt hơn nhiều." Eunjung gật đầu, bình tĩnh trình bày sự thật.
Jiyeon một giây trước của khoái trá, nhưng nghe Eunjung nói xong, cô lập tức thay đổi sắc mặt, nhíu mày.
"Nếu tốt hơn nhiều vậy cô còn gọi tôi đến làm gì?!" Cô thật coi bổn tiểu thư như con khỉ mà đùa giỡn à.
"Tuy rằng tốt hơn nhiều, nhưng không thể đạp phanh được." Eunjung ngữ khí thản nhiên, tựa hồ căn bản không thấy Park đại tiểu thư ở bên cạnh đã muốn phát tiết.
Đạp phanh không được nên không lái xe được, đây chính là mục đích Eunjung gọi điện cho Jiyeon. Xét đến cùng, chính là tìm một tài xế miễn phí.
Jiyeon nghe vậy, ẩn nhẫn mất hứng tận đáy lòng, tức giận nói: "Ai kêu cô mang giày cao gót như vậy làm gì."
Những lời này kỳ thật mặc kệ Jiyeon tự thuật như thế nào, nhưng giọng điệu của cô cùng với ý tứ trong lời nói, tất cả đều có thể tóm gọn lại trong ba chữ, đáng đời cô!
"Ừ." Mặc cho Jiyeon ngoài miệng chiếm tiện nghi, Eunjung như trước tâm bình khí hòa, "Tuy tôi biết, Park tổng chúng ta là quỷ hút máu luôn chỉ biết áp bức nhân viên, nhưng cũng không máu lạnh đến mức nhân viên tăng ca bị thương cũng mặc kệ cho người ta đi bộ chứ?"
Jiyeon hiện tại cảm giác giống như con mèo xù lông, cảm giác lông toàn thân đều muốn nổ tung. Nếu cô không quen với mấy lời chế nhạo của Eunjung, chỉ sợ nàng đã sớm khoét một lỗ trên đầu Eunjung rồi.
"Cô khi nào lại già mồm như vậy?" Jiyeon ngẩng đầu, trêu tức quét mắt liếc Eunjung một cái, trả lời lại một cách mỉa mai.
![](https://img.wattpad.com/cover/125494876-288-k846267.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Eunyeon-JiJung ] Em và Jung là quan hệ gì ?
Fanfiction' Hahm Eunjung Love Park Jiyeon Forever.'