"Thật ra phải nói như thế này, hai người có thể ở bên nhau, dường như vẫn là tôi làm mai cho."
Soyeon nói xong cúi đầu cười, dường như trên mặt còn có chút tự đắc, quay đầu nhìn Jiyeon nghiêng đầu vẻ mặt toát lên sự nghi hoặc, nhắc cô: "Cô quên à, lúc trước khi cô về nước chuẩn bị vào làm việc ở Park thị, ba ba cô rất vui cũng rất coi trọng, mời bạn bè ở thương trường tới dùng cơm, giới thiệu cô với mọi người. Lúc đó tôi là tổng tài tập đoàn So thị tự nhiên cũng sẽ đến, lúc nhìn thấy cô, thật ra tôi có chút kinh ngạc, bởi vì nhiều năm không thấy, gặp lại cô, đột nhiên phát giác cô cực kỳ giống một người."Soyeon nói đến đó thì im bặt, nhưng đáp án đã rõ ràng trong lòng nhau, nên Soyeon không nói, Jiyeon cũng không lộ ra nghi hoặc, cô chỉ nghiêng mặt, đối với chuyện cô và Kim Jeong Shin giống nhau tuy rằng không thể phủ nhận, nhưng cũng không thể thản nhiên thừa nhận.
"Khi đó Eunjung rời Ham gia cũng đã bốn năm, vừa lúc cô ấy tốt nghiệp tìm việc làm, mặc dù tôi có đề nghị cô ấy vào So thị hỗ trợ, nhưng cô ấy không đồng ý. Thật ra bị cô ấy cự tuyệt là cái chắc rồi, cô ấy không muốn dựa vào người của So gia giúp mình sinh tồn, trong lòng tôi hiểu, cho nên vốn cũng không khuyên gì nhiều. Sau đó gặp cô, nghe ba cô nói cô muốn vào làm việc ở phòng nhân sự của Park thị, linh cơ chợt động, tôi đã nghĩ đến việc giới thiệu Eunjung đến Park thị phỏng vấn, có thể qua được hay không còn phải xem bản lĩnh của cô ấy." Soyeon nói xong, cô dừng một chút, dưới ánh nhìn chăm chú của Jiyeon, hít sâu một hơi, nói: "Được rồi, tôi thừa nhận lúc trước có ý nghĩ như vậy, là có trộn lẫn một chút ích kỷ bên trong. Tôi đáp ứng Boram phải thay cô ấy chiếu cố Eunjung thật tốt, tuy là nói đến làm việc ở So thị là lựa chọn tốt nhất, nhưng nếu cô ấy không muốn, tôi cũng không thể miễn cưỡng. Park thị tuy không thể so với So gia và Ham gia, nhưng trong giới bất động sản có thanh danh và địa vị rất cao, huống hồ tôi và cô hàng năm có hợp tác qua lại, giới thiệu cô ấy vào Park thị, thấy thế nào cũng là lựa chọn tốt nhất."
Cho đến nay Jiyeon đều nghĩ lúc trước hai người gặp nhau là trùng hợp, nhiều năm trôi qua, mỗi khi cô nhớ đến buổi chiều lần đầu gặp mặt, trong lòng vẫn khó tránh khỏi cảm giác động tâm, nhưng giờ mới biết, thì ra vốn không có cái gì gọi là trùng hợp, tất cả tất cả, đều đã sớm được định.
"Sau đó Eunjung quả thật vào Park thị công tác, tôi xem cô ấy làm việc thật thuận lợi, trong lòng cũng an tâm không ít. Có điều Eunjung là người luôn giấu kín tâm sự trong lòng, cô cũng biết, trừ phi cô ấy nguyện ý, không ai có thể đoán được tâm tư cô ấy, cho nên đến ba năm sau, khi lần đầu tiên thấy cô mang theo Eunjung xuất hiện trước mặt tôi, tôi mới phát hiện, món ăn hỏng rồi." Soyeon thở dài, ánh mắt chuyển hướng về phía ngoài cửa sổ xe, nhớ lại chuyện lúc trước, vẻ mặt vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười. "Xong bữa cơm đó, tôi liền lén hẹn Eunjung ra ngoài, tuy rằng tôi quan tâm cô ấy, nhưng tôi cũng thương tiếc cô, tôi sợ cô ấy nhất thời hứng khởi, nên tôi rất nghiêm túc hỏi cô ấy, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nhưng Jiyeon à, cô đoán xem Eunjung nói thế nào?"
Sau đó Soyeon dời ánh mắt từ ngoài cửa sổ xe trở về, rơi xuống người Jiyeon, ánh mắt sáng nóng lên, trong lòng Jiyeon không kiềm chế được ở trong tiếng cười của Soyeon mà đập mãnh liệt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Eunyeon-JiJung ] Em và Jung là quan hệ gì ?
Fanfic' Hahm Eunjung Love Park Jiyeon Forever.'