Editor: Hằng Dâu
Nhân sâm ngàn năm sao? ! Đồ tốt.
Chẳng lẽ lúc đó Mặc Liên Thành bắt nàng uống, là nhân sâm này?
Nhưng. . .
Khúc Đàn Nhi gảy nhẹ lông mày, cười như không cười, "Nói tiếp."
"Bát tẩu không cảm thấy cảm động với Bát ca sao?" Mặc Tĩnh Hiên vội vàng hỏi.
"Cảm động."
"Ồ, vậy là tốt rồi. . ." Đáy lòng tại sao lại thấy mất mát?
Đột nhiên, Khúc Đàn Nhi lại cười tủm tỉm nói tiếp: "Thập Tứ à, ta đối với đệ nói chuyện, càng cảm động hơn."
"Ta nói chuyện làm tẩu cảm động?" Mặc Tĩnh Hiên biểu tình ngưng trọng, ánh mắt hiện lên tia dị dạng.
"Đúng vậy a, nếu không, đệ tưởng cái gì?" Nói đùa, từng người chạy tới đây hát cái gì, coi nàng là đồ ngốc hay sao? Hơn nữa, cảm động hay không, có thích hay không, nàng tự biết rõ ràng, còn cần đến bọn hắn tới nhắc nhở ah? Khúc Đàn Nhi lúc vô tình thoáng nhìn Mặc Tĩnh Hiên khóe mắt đuôi lông mày chợt giơ lên ý cười.
Nghi ngờ thật, con hàng này. . . Cũng không bình thường a?
Lúc này, Kính Tâm bưng trà cùng điểm tâm tiến đến, rồi không ra ngoài nữa.
Mặc Tĩnh Hiên thấy vậy, cũng ý thức được gì đó.
Chưa ngồi bao lâu, tức đứng dậy rời đi.
Khúc Đàn Nhi thấy Mặc Tĩnh Hiên rời đi, nghi ngờ hỏi Kính Tâm, "Em có cảm thấy Thập Tứ Vương Gia, gần nhất có điểm là lạ hay không? Nhìn có vẻ như buồn chuyện tình cảm đó. Hay chuyện Nguyệt Lạp. Hắn gặp khó khăn gì phải không?"
"Chủ tử, nô tỳ. . . Không biết." Kính Tâm nhìn Khúc Đàn Nhi, rồi lập tức cúi đầu, đáy mắt hiện lên vẻ lo lắng, "Nhưng mà, chủ tử, cô về sau không nên ở riêng với Thập Tứ Vương Gia. Hai người cô nam quả nữ, nếu để người ngoài nhìn thấy sẽ nói không hay, Vương Gia cũng sẽ biết. . . Sợ cũng bất tiện."
"Cắt, em nghĩ nhiều rồi."
Khúc Đàn Nhi nhìn lên trên giường, ngược lại không có để ở trong lòng.
Nam nữ thế kỷ 21, vốn không để ý những việc nhỏ này, cũng căn bản không cũng cái quan niệm giữ trinh tiết này như Kính Tâm.
Thời gian chớp mắt trôi qua hai ngày.
Mặc Liên Thành gần như chỉ ở Tuyết Viện, ở bên cạnh Khúc Đàn Nhi cùng ăn cùng ngủ.
Đồng thời, cũng tuyên bố ra bên ngoài, Vương Phi tỉnh lại. Bầu không khí ngột ngạt ở Bát Vương Phủ, cuối cùng cũng chậm rãi tiêu tan. Ngày thứ tư, Hoàng Đế phái người qua ban thưởng không ít dược liệu quý báu cùng vàng bạc trân bảo.
Nhưng trong kinh thành, trà lâu tửu quán, đầu đường cuối ngõ, càng truyền càng huyền huyễn.
Phiên bản rất nhiều, nhưng trong đó chi một cái nổi bật nhất, là nói cái gì Bát Vương Phi vốn như mảnh đèn trước gió, mệnh không lâu dài, vậy nên Bát Vương Gia trong lòng nóng như lửa đốt mà canh giữ ở trước giường. Thâm tình không rời, cuối cùng cảm động ông trời, để tiên nhân hạ phàm, làm Vương Phi tỉnh lại.
![](https://img.wattpad.com/cover/115808290-288-k834357.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Edit full - Bạo Tiếu Sủng Phi: Bà Đây Chờ Ngươi Bỏ Vợ Đó ( Song Thế Sủng Phi )
RomanceĐã chuyển thể thành phim Song Thế Sủng Phi Editor: Hằng Dâu (vui lòng giữ nguyên credit) Tác giả: Phạn Khuyết Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Xuyên việt , Ngọt sủng Mỗ gia nhướng mày nói: "Bổn vương nói một...