Chương 243-244: Bí mật mà nàng nói là gì?

1.6K 112 10
                                    

Editor: Hằng Dâu

Không bao lâu sau, hai người một trước một sau, hướng Sương Viện đi đến.

Nhưng còn chưa tới đình viện, xa xa đã thấy hai đạo nhân ảnh từ Sương Viện đi ra.

Khúc Đàn Nhi khuôn mặt nhỏ âm u, mím môi, tới tới tới. . . tới cái em gái nhà ngươi!

Vừa rồi còn định tới chọc cười hắn một chút, bây giờ chết hết ở trong bụng. Mắt thấy mới là thật, nàng chẳng thấy Mặc Liên Thành người kia "Khổ sở" gì như thiên hạ đồn thổi, chỉ thấy Triệu Khinh Vân đang như chim non nép vào người cười yếu ớt cùng hắn rời đi thôi? Lén lút hẹn hò sau lưng mình nữa chứ? Dẹp đi.

CMN, hắn không phải đang rất tốt sao? Nói tâm tình gì không tốt. . . Chính là nàng ngốc mới đi tin như vậy.

"Kính Tâm, về Tuyết Viện." Khúc Đàn Nhi nhìn hai người đi xa dần, ủ rũ nói.

"Chủ tử, cô muốn đi đâu?"

"Ta không biết."

"Cô đã sớm biết rõ Vương Gia cũng không thích Vân Quận Chúa." Kính Tâm lo lắng nhìn lên.

"Vâng vâng vâng, ta sớm biết rồi. Nhưng nhìn con mẹ nó lại thấy trong lòng ngột ngạt ah, hiểu không?"

"Hơi hiểu ạ. . ." Kính Tâm cũng thoáng nghi hoặc. Nhưng mà suy nghĩ của tiểu thư cô càng ngày càng không thể suy đoán được.

Thấy Khúc Đàn Nhi một bước lại thở dài một cái, nàng cũng quay người theo.

Thời gian trôi qua vội vã. Đảo mắt đã tới nửa đêm.

Đêm nay sắc trời đen kịt như có tấm màn tối che  lại tất cả đất trời, làm không khí trở nên ngột ngạt.

Ở Tuyết Viện, Khúc Đàn Nhi đang bị đè nén đến nội thương trằn trọc nằm trên giường.

Trong đầu, luôn hiện lên dáng vẻ của Mặc Liên Thành, liều mạng nghĩ xem bản thân có lỡ đắc tội con hàng kia chỗ nào không? Mà nhiều ngày như vậy dám không tới đây? Thói quen, thật sự là một việc rất đáng sợ, phải không? ! Trước kia chỉ cần nàng đi ngủ, hắn sẽ tự động xuất hiện bên cạnh, không phải sao?

Nàng xoắn xuýt. . . Phát điên!

Đột nhiên, nàng bật dậy.

"Vẫn là không nghĩ được. . ." Nàng thất thần thì thào, sau đó lại như con rối bị giật dây ngã ngược về đằng sau.

"Mặc Liên Thành ơi Mặc Liên Thành, chị đây kiếp trước thiếu nợ ngươi cái gì? Mà sống cách trăm ngàn năm cũng bị kéo đây tới chịu ngược đãi ở đây vậy? Ah. . . Cái giường đáng chết này, đều tại ngươi, đều tại ngươi! Tại sao lại để ta đi tới cái chỗ đáng ghét này? Đúng rồi, cái giường này là của tên Mặc Liên Thành? Chẳng lẽ chị đây thật sự thiếu hắn cái gì sao?"

Lập tức, Khúc Đàn Nhi nổi điên dùng hai cái chân nhỏ không ngừng đạp lên thành giường, làm cho ván giường vang lên bộp bộp không ngừng, nghĩ đến chuyện đó vô cùng có khả năng, mặt nàng xạm lại, đáy lòng nổi lên một cảm giác kỳ lạ, nhưng vẫn chưa nguôi ngoai được.

Điên chán rồi cũng yên tĩnh trở lại. . .

Cách một lớp màn giường.

Khúc Đàn Nhi chỉ đắm chìm trong thế giới của mình, hoàn toàn không biết, chỉ cách một tấm rèm bên cạnh có một người đang đứng đó?

Edit full - Bạo Tiếu Sủng Phi: Bà Đây Chờ Ngươi Bỏ Vợ Đó ( Song Thế Sủng Phi )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ