Chương 213-215: Mùi vị không được tốt lắm

1.6K 71 5
                                    

Editor: Hằng Dâu

Sau sự kiện thích khách trong cung, nghe nói, cả Thái Hậu và Hoàng Đế đều giận dữ, hạ lệnh tra rõ ràng.

Trong triều đình trở nên huyên náo, người người đều như giẫm trên băng mỏng, rất sợ đế vương gia bốc cháy lửa giận sẽ vạ lây đến mình.

Mặt khác một bên, khi Mặc Liên Thành ôm Khúc Đàn Nhi "bị trọng thương" trở lại phủ.

Toàn bộ Bát Vương Phủ như ngồi trên đống lửa.

Trong Tuyết Viện, bọn nha hoàn ra ra vào vào, người đi lại tuy nhiều, nhưng rất có trật tự, nửa phần hỗn loạn cũng không có. Không bao lâu sau, chỉ còn lại đám Kính Tâm, Vu Hạo, còn có đại phu đang vội vã chạy tới. Sau đó, đại phu vừa tiến đến, Vu Hạo cùng Thị Tuyết đã cầm kiếm nghiêm đứng ở trước cửa.

Cửa phòng đóng lại, cấm chỉ không cho bất cứ ai đi vào.

Ngoài cửa một tốp người lo lắng nghe ngóng động tĩnh, cũng chỉ có thể im lặng chờ.

Trong phòng, trên giường, Khúc Đàn Nhi hơi tựa vào vai Mặc Liên Thành, đôi mi thanh tú cau chặt, khuôn mặt nhỏ trắng bệch như tờ giấy.

Đáng chết! Thật. . .

Khóe miệng hơi hơi khẽ động, nàng thật. . . Thật đói!

Mặc Liên Thành con hàng này, nói muốn giả giống hơn nên nàng phải nhịn một chút.

Không bao lâu sau.

Trong phòng truyền ra tiếng Mặc Liên Thành gầm thét: "Ngươi chỉ cần nói cho Bản Vương, có thể rút ra hay không?"

Đại phu nói: "Hồi Bát Vương Gia, mũi tên trên vai Vương Phi đâm vào quá sâu, tiểu nhân sợ. . ."

"Đáng chết, nếu không rút ra được, vậy để ngươi sống làm gì?"

"Tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân đáng chết. Vương Gia tha mạng! . . ."

Từ động thái phòng có thể suy đoán, hẳn là Vương Phi bị thương quá nặng, đại phu bất lực, Vương Gia tức giận, ra lệnh đánh đại phu đáng thương, vậy thì tính mạng Vương Phi khó giữ được.

"Lăn ra ngoài." Vương Gia tính nhẫn nại dường như đã sử dụng hết.

"Tiểu nhân cáo lui." Sau đó, đám người nhìn thấy đại phu lộn nhào chạy trốn ra khỏi cửa phòng.

Trong phòng.

"Khụ khụ." Khúc Đàn Nhi khuôn mặt nhỏ nén cười, nghẹn đến đỏ bừng.

Nàng muốn cười lại không thể cười, cảm giác cực kỳ khó chịu, chỉ có thể ho thành tiếng.

Vừa rồi Mặc Liên Thành giọng phẫn nộ tới cực điểm, nếu người khác nhìn thấy hắn lúc đó, một mặt bình tĩnh, tư thế lười nhác, nhưng từ miệng kia nói ra hoàn toàn bất đồng, trông hơi kinh dị! Có người biết diễn như hắn sao? Đi làm minh tinh là quá chuẩn. Nàng lại phát hiện thêm tiềm năng của hắn, nhân tài ah nhân tài!

"Muốn cười thì cười đi. . ."

"Được! A " Khúc Đàn Nhi vừa định cười phá lên.

Edit full - Bạo Tiếu Sủng Phi: Bà Đây Chờ Ngươi Bỏ Vợ Đó ( Song Thế Sủng Phi )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ