"Haruka! Dậy đi!" Yokoyama đứng ở bên giường, cách lớp chăn hung hăng vỗ xuống mông Shimazaki. Nàng híp mắt nhìn đồng hồ báo thức bên cạnh, "A~~ Còn 2 phút đồng hồ mới reo a! Nói bao nhiêu lần đừng trước thời gian gọi a~~!
Có chút phát điên xoa đầu, sau đó nỗ lực tiếp tục chui vào trong chăn. Lập tức đồng hồ thực sự đúng giờ vang lên, Yokoyama đi đến nhấn tắt đồng hồ báo thức, dáng vẻ cười hì hì xem kịch vui," Cái này có thể rời giường chưa?"
"Không dậy không dậy không dậy không dậy nổi! Thẳng thắn gọi điện thoại xin nghỉ được rồi!" Shimazaki ồn ào tức giận rời giường, thực sự bắt đầu tìm điện thoại của mình
Yokoyama theo thói quen chọn mi, "Bữa sáng có melonpan em thích."
Ngón tay mảnh khảnh vuốt điện thoại dừng lại một chút, tựa hồ như trước không động đậy
"Không chuẩn bị bữa trưa cho em, tự mình gọi bên ngoài đi." Yokoyama nhún nhún vai xoay người dự định đi ra ngoài. Gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp Shimazaki thoáng cái xụ xuống, tay vội vàng bỏ điện thoại xuống nắm lấy góc áo Yokoyama, "Em không muốn ăn bên ngoài..."
"Vậy ngoan ngoãn thức dậy đi làm." Yokoyama đem quần áo đã chuẩn bị xong đặt ở trước mặt Shimazaki cười nói, "Ngày đầu tiên đi làm muộn không tốt."
"Yui đúng là xấu tính." Shimazaki không cam lòng không muốn chuẩn bị thay quần áo, tiện tay quay về phía Yokoyama đập cho nàng một cái gối, "Đại biến thái mau đi ra, chị muốn nhìn trộm em thay quần áo sao!"
"Muốn a muốn a~" Yokoyama cợt nhả ra khỏi phòng, thanh âm rất xa truyền đến, "Buổi tối sẽ làm bữa tiệc chúc mừng công việc mới của em a"
"Tên lừa đảo, tiệc a..." Shimazaki mở mắt ra, nhìn chằm chằm trần nhà tuyết trắng trên đầu, trước mắt còn mơ hồ có chút mờ mịt. Nàng rất mong muốn có người nói với nàng đã có một giấc mơ phi thường mệt mỏi, nhưng chung quanh tràn đầy mùi nước khử trùng từ nhỏ nàng đã ghét cùng thanh âm một giọt một giọt nhỏ xuống bên tai đều ở đây nói rõ hiện tại bản thân ở chỗ nào.
"Shimazaki-san đã tỉnh?" Hộ sĩ một bên vừa kiểm tra từng chút vừa giải thích tình huống, "Cô bên ngoài phòng phẫu thuật vì tuột huyết áp mà ngất đi. Cô hình như có tiền sử hen suyễn, xin chú ý nhiều một chút."
"...Bạn của tôi đâu?" Shimazaki có chút muốn ngồi dậy, xoay người một cái vẫn là chỉ có thể nằm yên, nàng nghĩ mình như người đang đợi nghe án tử, vô lực đặt câu hỏi, sau đó tiếp nhận tất cả
"A, bạn của cô đã phẫu thuật xong rồi, không nguy hiểm đến tính mạng, xin hãy yên tâm."
"...Đáng ghét, đi ra ngoài..."
Shimazaki thở một hơi thật dài, trong lồng ngực tựa hồ cảm giác cấp gấp gáp cũng đã giảm bớt, động động tay chân mới phát hiện điện thoại của Yokoyama mình vẫn còn nắm chặt
Chờ một chút nhất định phải đem điện thoại hung hăng nện trên mặt tên kia, hại nàng lo lắng cả đêm. Nhớ tới cảnh sát nói trong điện thoại Yokoyama nói chuyện nhiều nhất chính là mình, Shimazaki có chút ngạc nhiên nhẹ nhàng mở nhìn một cái.
Maa hóa ra mình cùng Yui nói chuyện điện thoại nhiều như vậy sao?
Bất quá...Shimazaki thoáng liếc mắt đi xuống, mặc dù mình tuyệt đối chiếm về số lượng, bất quá Yokoyama chị số người gần đây nói chuyện cũng rất khả quan nha
Quả nhiên là rất muốn lấy điện thoại đập mặt nàng a.
Ừ, hay là lần sau sẽ vứt đi
Sắc trời mơ hồ trở thành màu trắng, Shimazaki ngồi bên giường bệnh của Yokoyama, người trên giường vừa đeo băng vừa ngủ nhưng thật ra rất an ổn, tiếng hít thở nhẹ nhàng một tiếng lại một tiếng
Thật tốt.
Còn sống thật tốt
Vừa nghe bác sĩ nói tuy rằng hộp sọ bị mở ra, tay chân đụng bị thương cũng trầy xước một đống, may mắn nhìn qua sau khi máu me nhầy nhụa đưa tới, nhưng nói tóm lại người này thân thể phi thường khỏe mạnh, xương cốt cứng đến mức có lẽ đến tám mươi tuổi cũng không cần bổ sung thêm canxi, dĩ nhiên nửa cây cũng không bị gãy, toàn thân kiểm tra xuống cũng không vấn đề gì lớn, ngoại trừ não có chút chấn động tất cả bình thường. Sau khi phẫu thuật não, ngoại thương dưỡng tốt sẽ không vấn đề.
Shimazaki nghĩ từ hôm nay trở đi mình cũng phãi uống nhiều sữa tươi bồi bổ canxi
Ngoài cửa sổ tia nắng xuyên qua cảnh vật có hơi sáng, Shimazaki lần đầu tiên thời gian dài như vậy nhìn kỹ Yokoyama trước mặt mình. Vẻ mặt nàng ngủ Shimazaki cơ bản chưa lần nào nhìn thấy, dù sao người có thói quen lười rời giường là không có cơ hội nào nhìn dáng ngủ của bạn cùng phòng.
"Yui nói lầm bầm nhưng thật ra nhìn thấy không ít dáng ngủ của mình đi"
Nhẹ nhàng cầm cánh tay cũng quấn lớp băng trắng của đối phương, "Lần sau nhất định tìm cơ hội gọi chị rời giường một lần, nếu không em thực sự bị thua thiệt rồi."
Vừa vặn phát hiện
Vẫn muốn cùng người này thời gian sống cùng nhau càng lâu
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic-Edit][AKB48] Không quên (YuiParu)
FanficTên gốc: 不忘 Tác giả: NO1北之伊斯力 Couple: Shimazaki Haruka x Yokoyama Yui Translator: GG-sama, QT đại nhân Editor: ShiiChan Fic chưa được sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang chỗ khác