Cũng không cố ý muốn lảng tránh, lại cũng không có lý do gì cố ý gặp lại. Dường như cũng không biết nên dùng tâm tình như thế nào đi gặp mặt, cho nên vẫn ăn ý duy trì khoảng cách
Shimazaki mỗi ngày đều sẽ chủ động gửi chào buổi sáng chúc ngủ ngon, đúng giờ đến Yokoyama nghĩ nàng hình như ngược lại là biến thành đồng hồ báo thức của mình. Còn có ảnh chụp một ngày ba bữa ăn, lúc làm việc nếu như gặp chuyện gì cũng sẽ hướng Yokoyama than thở.
Yokoyama là có chút không thể hiểu được động tác của Shimazaki như vậy, nhưng cũng không tự chủ phối hợp, nhìn từng tin tức vụn vặt không phiền hà, luôn luôn sẽ không tự chủ được ngầm cười, tưởng tượng dáng vẻ Shimazaki thở dài gửi thư.
Có lẽ là bởi vì LINE nhìn không thấy biểu tình, như vậy khiến hai người tương đối thả lỏng, cất giấu như vậy đối phương không thấy được vết thương, làm bộ chuyện gì cũng không có, duy trì một loại cân bằng vi diệu.
Sắp đến giờ tan việc Shimazaki bị cấp trên gọi lại tăng ca sửa chữa một phần văn kiện, vẻ mặt khổ sở căng não hoàn thành, đợi đến khi làm xong về nhà đã gần mười giờ.
Về đến nhà trước một đoạn đường nhỏ an tĩnh có chút dọa người, Shimazaki ngừng cước bộ hơi ngửa đầu nhìn mặt trăng treo ở bầu trời đêm, đột nhiên có chút nhớ nhung Yokoyama, nhớ bàn tay nàng nắm lấy mình mềm mại mà ấm áp.
Thấp đầu, nhợt nhạt cười, "Em nhớ chị."
"Meo meo ~~ meo meo meo meo ~~ "
Lùm cây bên đường truyền ra vài tiếng mèo kêu nhỏ, Shimazaki quay đầu nhìn sang, chỉ thấy một con mèo con từ trong bụi rậm chui ra chạy đến bên chân nàng, một chút cũng không sợ người lạ đưa móng vuốt nhỏ khẩy chân nàng kêu to.
Shimazaki ngồi xổm người xuống sờ quả đầu tròn vo của con mèo, "Bị mẹ bỏ rơi sao?"
"Meo meo!"
"Có đói bụng không?"
"Meo meo meo meo!"
Nhìn con mèo nhỏ, trước mắt Shimazaki liền tự động hiên ra dáng vẻ cười rộ lên của Yokoyama
"Cùng nhau về nhà đi."
.
"Còn đang tăng ca sao?"
Hơn mười một giờ, Yamamoto một bên sớm đã ngủ, Yokoyama cũng có chút mệt nhọc, nhưng hôm nay muộn như vậy Shimazaki còn chưa báo ăn cơm, trước oán trách một câu tăng ca, không biết là hiện là lúc này đã kết thúc chưa, không khỏi có chút bận tâm.
"Tan việc rồi, bất quá trên đường gặp một người giả bị đụng*."
*Ý chỉ việc cố ý gặp mặt nhau, còn ngoài xã hội là như giả vờ đụng xe đòi bồi thường ấy
Ai??? Người giả bị đụng là chuyện gì xảy ra???Cũng không phải là xảy ra chuyện gì đi????
Yokoyama căng thẳng trong lòng, nhưng nàng chưa kịp hỏi, Shimazaki liền gửi trở lại một tấm hình, trong hình một con mèo nhỏ đang cắn dép của nàng chơi đùa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic-Edit][AKB48] Không quên (YuiParu)
Fiksi PenggemarTên gốc: 不忘 Tác giả: NO1北之伊斯力 Couple: Shimazaki Haruka x Yokoyama Yui Translator: GG-sama, QT đại nhân Editor: ShiiChan Fic chưa được sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang chỗ khác