Tôi lắp bắp:
- Nhưng... nhưng con phải về nhà, thưa cô Gaunt. Mẹ con đang chờ.
Bà ta nói:
- Chuyện này chỉ một loáng thôi, cưng.
Chỉ một loáng thôi cũng đã đủ là quá lâu vì phải ở lại một mình với một con ma.
Nhưng tôi chẳng còn cách nào khác.
- Tớ xin lỗi. - Chris mấp máy miệng trong khi nó đi ra cửa.
Tiffany mỉm cười thông cảm. Nhưng hầu hết những đứa khác thậm chí không nhìn tôi. Chúng chạy ùa ra cửa, mắt cúi gằm xuống sàn nhà.
Sau khi đứa cuối cùng đã đi hỏi, cô Gaunt đóng cửa lại. Tiếng đồng hồ kêu tích tắc khe khẽ khiến tôi
cảm thấy ớn lạnh dọc sống lưng.Rồi bà ta quay về phía tôi:
- Zachariah, con sợ lắm phải không?
Tôi chậm chạp gật đầu.
- Có nhiều thứ làm con sợ hãi. Phải không, Zachariah? - Bà ta nói. - Chính vì thế mà con đem theo cuốn "Những đứa trẻ Thần thông" bên mình, phải không?
- Khô... không một ai biết điều đó. - Tôi lắp bắp. - Tại sao cô...
Cô Gaunt nói:
- Ồ, ta đã để ý con lúc trong hiệu sách. Đó là hôm trước ngày ta bắt đầu đến đây. Và đến thăm thành phố. Cho giãn chân tay. Vào để lấy ít mạng nhện ra khỏi mái tóc, tám nói là như thế đi. Ta không thể không nghĩ rằng "Một thằng bé hay làm sao. Nó rất thích hợp để..."
Thích hợp cho cái gì? - Tôi tự hỏi. - Thích hợp cho cái gì kia chứ?
- Và ta đã đến đây - ta toan nhận một lớp khác. Nhưng ngay sau khi nhìn thấy con, ta đã biết ngay là phải thu xếp để cho cô giáo của con bị cảm lạnh. Một tuần cảm lạnh thật nặng. Đối với ta như vậy là không ngoan, nhưng ta không thể nào cưỡng lại được!
Tôi hỏi:
- Cô... cô làm cho cô Prescott bị ốm ư?
- Rất tiếc khi phải nói là ta đã làm điều đó. Nhưng ta biết là ta phải trở thành cô giáo của con.
Cô Gaunt đi về phía bàn của mình. Bà ta mở tờ giấy ra và đọc lại một lần nữa.
Hay mình nói với bà ta rằng tờ giấy chỉ là một trò đùa, tôi nghĩ. Một trò đùa ngu ngốc trong Lễ hội Ma.
Không, bà ta không đời nào tin tôi đâu.
Cô Gaunt hỏi:
- Ta có thể nói gì được bây giờ, Zachariah? Nói được gì ngoài việc hôm nay ta vô cùng thất vọng vì con.
Tôi bị kẹt rồi.
Và sợ hãi.
Thực sự sợ hãi.
Cô Gaunt sẽ làm gì mình bây giờ?
Bà ta nói tiếp:
- Con phải học lại chính tả đấy, cưng ạ. - Bà ta giơ tờ giấy ra trước mặt tôi. - Chữ cẩn thận thiếu mất chữ n. May mắn cho con là lỗi đó không ảnh hưởng đến việc lên lớp của con.
YOU ARE READING
STINE - Ai Đã Nằm Trong Mộ
HorrorBạn tin là có ma không? Đừng nói là không, một khi bạn chưa đặt chân bước vào phố Fear. Đi qua rừng - nơi không một tiếng chim hót. Đi qua hồ - nơi dưới mặt nước không một bóng cá. Đi qua nghĩa địa - nơi tất cả những người đã chết chào đón bạn...