IV (cuối)

670 75 1
                                    

Source: uruhiko_kpop twitter

. : .

Vượt qua muôn trùng sóng gió, cuối cùng hai đứa nhóc cũng đến được cổng siêu thị cách nhà mình tầm hơn trăm mét. Kim Taehyung hớn ha hớn hở chạy vào trong, kéo theo Park Jimin còn đang nhìn cánh cổng to lớn mà há hốc cả mồm chôn chân tại chỗ.

Taehyung định đi dạo một vòng ngắm nghía thật no mắt rồi mới bắt đầu tìm mấy thứ mà anh lớn giao mua, nhưng lại bị Jimin nắm tay dẫn đến quầy thực phẩm không cho chạy loạn. Em vừa nhìn vào cái đồng hồ điện tử mà anh lớn đeo trên tay, thấy con số chín chễm chệ trước hai dấu chấm, thấy hơi gấp gáp. Anh hai bảo hai đứa phải về trước khi con số này tăng lên thành mười một, tức là mười đi, và chín chỉ cách mười một đơn vị thôi, ít lắm. Em không biết xem giờ, nên nghĩ rằng thời gian còn rất ít, vậy nên em và thằng nhóc bên cạnh không thể cà kê dê ngỗng cho mấy việc khác nữa, phải mua đồ cho nhanh rồi về thôi.

Tìm và chọn lựa mấy món đồ mà anh bảo mua cũng là một trở ngại lớn. Những quầy rau củ cao hơn Taehyung tưởng, khiến việc nhìn và tìm đồ của cả hai trở nên khó khăn hơn, mà nhóc và Jimin cũng chẳng biết trong một đống củ quả đó cái nào tươi cái nào héo. Cũng may là nhóc lanh lợi không sợ người lạ, tìm một cô nhân viên gần đó giúp đỡ, mới lấy được những thứ cần thiết cho vào giỏ hàng to gần bằng nửa người của đứa trẻ bốn tuổi. Cô nhân viên trẻ thấy hai đứa nhỏ mập mạp dễ thương gần chết, lựa cho toàn đồ tươi đồ tốt, còn giảm bớt mấy phân tiền khi cân kí dán giá. Kim Seokjin đứng gần đó quan sát, trong lòng toan tính về sau để hai đứa đi chợ thay, tiết kiệm được ối tiền.

Giỏ xách nhựa nhẹ hều vì mấy túi rau củ mà nặng lên trông thấy. Taehyung và Jimin đứa đẩy đứa kéo đến được quầy trái cây, lại nhờ vào cậu nhóc hoạt bát mà lôi được một dì nhân viên tới giúp đỡ. Và cũng không khác khi nãy là mấy, được quả ngọt quả ngon, mà tiền cũng tiết kiệm được đôi chút.

Hai đứa nhỏ cùng với cái giỏ hàng lê lết trên mặt đất đến chỗ chú nhân viên tiếp thị hỏi quầy gia vị ở đâu, một lần nữa nhận được ưu đãi dẫn đến tận nơi, còn được quan tâm hỏi han muốn tìm thứ gì, để chú lấy cho. Jimin lấy tờ giấy có viết chữ mà anh hai đưa, xoè ra cho chú xem. Chú đọc xong, lấy một gói gia vị lẩu nêm sẵn cùng với một hộp tương ớt, lại lấy thêm hai túi bột ớt khô và gói hạt nêm bỏ vào giỏ đựng. Hai đứa nhóc cười tươi rói lễ phép cám ơn, được chú xoa đầu khen giỏi khen ngoan.

"Chimin, đã đủ hết chưa?"

"Cà rốt, cà chua, hành tây..." Jimin lẩm bẩm kiểm tra lại giỏ hàng, sau đó dùng một ngón tay trỏ vào bức hoạ trừu tượng mà chi tiết nhất trong đám hình, "Cái này là cái gì ấy nhở?"

Taehyung nghía xem, "Sao nhìn nó cứ giống con gấu í."

"Đâu có, tớ thấy giống con chuột hơn."

"Gấu mà."

"Là chuột."

"Gấu."

"Chuột."

"Gấu."

"Chuột."

"..."

Hai đứa nhỏ châu đầu vào xem, rồi tranh cãi, vẫn không biết được cái thứ không ra hình dạng đó là cái gì.

[Series][BTS] Một gia đình có bảy anh emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ