Chương 14: Thú Nhận

386 23 1
                                    

-----------------------------------
Pháo hoa giữa đêm Thất tịch diễn ra rất náo nhiệt, cảnh vật lãng mạng và những tiếng hò reo của tất cả dân chúng trong Kinh Thành. Trước cảnh vật hoành tráng đó, có 2 người tay trong tay với nhau, đầu của Trí Nghiên tựa nhẹ lên vai Ân Tĩnh, nụ cười trên môi cả 2, tựa vào nhau ngắm pháo hoa, thế giới dường như chỉ có 2 người, 2 trái tim cùng đập chỉ 1 người

"Thiếp thật là ngốc hay là hoa mắt khi nhìn nương tử của Lộc Hàm là chàng, ngốc thật" - Trí Nghiên còn tựa vào người Ân Tĩnh, ôm nhẹ vào cánh tay chàng, môi nở nụ cười nhẹ nhưng củng đủ khiến trái tim Ân Tĩnh đập loạn nhịp. 

Quay đầu lại nhìn người đối diện đang nằm gọn trong vòng bàn tay ấm áp, ước gì cảm giác này sẽ tồn tại mãi mãi, nhưng nếu sự thật bị phát hiện thì sao, ngồi suy ngẫm về sau này, Ân Tĩnh lại thở dài

Nghiên nhi, ta xin lỗi.... ta thật xin lỗi nàng. Ta rất muốn đem tất cả nói với nàng, nhưng ta lại nhút nhát, nếu nàng biết ta là nữ nhân, ta sợ nàng sẽ trốn tránh ta, hận ta, và càng sợ hơn khi mất đi nàng. Thật xin lỗi, nàng cho ta ích kỉ thêm lần này, ích kỉ khi muốn được bên nàng.

------------

PHỦ PHÒ MÃ

"Bẩm báo" - Âm thanh được thông báo từ tên thị vệ hối hả chạy vào

"Chuyện gì" - Ân Tĩnh ngồi trong thư phòng nghe nghe tiếng thị vệ tiếng từ phía ngoài vọng vào

"Đúng như phò mã dự đoán, bọn buôn muối lậu đã bị tóm gọn xuất phát từ Sơn Tây đến Triết Giang"
1 tuần trước Ân Tĩnh cử 1 tóp thị vệ âm thầm điều tra quan viên Sơn Tây ăn hối lộ, buôn muối lậu.

"Tốt lắm". - Ân Tĩnh mừng rỡ buông cuốn sách để xuống bàn, đứng dậy, bước gần đến tên thị vệ

"Nhưng bọn chúng lại không khai báo ai đứng sau chuyện này"

"Cái gì" ! - Vừa dứt lời phía ngoài có tên thị vệ khác hô to

"Phò mã có Lưu đại nhân và Quách đại nhân cầu kiến".

"Mời họ vào"

Tên thị vệ chưa kịp bước ra truyền thông báo thì Lưu đại nhân và Quách đại nhân đã đi đến. Khuôn mặt giận dữ

"Phò mã gia, ngài gan lớn thật, cả gan ra lệnh bắt người của bọn ta". - Lưu đại nhân lên tiếng

Ân Tĩnh đã hiểu được vấn đề nhưng làm bộ không biết gì -" Ngài nói thế là sao, ta bắt người của hai vị đại nhân lúc nào" 

Nét mặt của Lưu đại nhân nhíu lại, giận dữ : " Ngài ra lệnh bắt bọn buông muối lậu, ta nể ngài mới bước chân vào quan trường nên nhắc nhở ngài, chim khôn biết lựa cành mà đậu. Nếu ngài ra lệnh thả người của bọn ta thì bọn ta sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua. Nếu ngài còn chống đối bọn ta e là ..."

"Buông muối lậu là việc phạm pháp , ta thay mặt Hoàng Thượng tóm gọn dân buông muối lậu thì có gì là sai"- Ân Tĩnh không sợ lời đe dọa của bọn họ, lời nói vẫn uy nghiêm

"Thế ngài có biết là ai đứng sau mọi chuyện và chống lưng cho bọn ta không mà ngài dám đắt tội"- Quách đại nhân nhếch mép cười đắc thắng

[EunYeon] Xuyên Không...( Quá Khứ Vạn Năm )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ