Chương: 11

38.3K 963 57
                                    

  Bốn năm sau, thành phố D trở nên ồn ào, náo nhiệt hơn trước. Trong trung tâm thành phố, người đi lại tấp nập, ánh đèn vàng, xanh, đỏ, theo thứ tự nhấp nháy liên hồi.

Ở góc phố có một người đàn ông hơn ba mươi tuổi ngồi trên đất vẽ nguệch ngoạc, là hình hai đứa bé một trai một gái rất dễ thương, hình ảnh rất có cảm xúc, lại hòa vào không khí chuẩn bị của đêm thất tịch (1) đầy lãng mạn.

(1) Đêm thất tịch: Mùng 7 tháng 7 hàng năm, ngày mà Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau.

Chỉ một lát sau, xung quanh đã có một vòng người đứng xem.

"Con trai, xem này, chú ấy vẽ đẹp quá!" Một người mẹ trẻ nói với đứa bé bốn tuổi.

Đứa bé xem cũng không hiểu gì nhưng ánh mắt dõi theo con mèo trong bức tranh: "Con mèo kia rất đáng yêu."

Cố Niệm nhìn thoáng qua cặp mẹ con ấy, trong mắt hiện lên một tia ấm áp. Một đứa nhỏ thật đáng yêu.

Mặt trời đã lặn, sắc mặt cô dần trở nên nhợt nhạt vì ngồi dưới ánh mặt trời phơi nắng lâu, mồ hôi theo thái dương từ từ chảy dọc xuống. Cô đứng trong đám đông, chăm chú theo dõi. Đến khi người đàn ông cầm khăn lau mồ hôi, Cố Niệm mới xoay người bước vào cửa hàng.

Bên trong cửa hàng đang phát sóng quảng cáo nhân ngày thất tịch.

Cố Niệm lúc này mới phát hiện, thì ra ngày mai là đêm thất tịch rồi. Cô gãi gãi đầu, tiến đến quầy bán nước hoa.

"Xin chào, tôi muốn lấy loại nước hoa này." Cố Niệm đưa tờ giấy cho nhân viên bán hàng.

Nhân viên nhìn một lúc: "Thật xin lỗi, loại nước hoa này đã được bán hết rồi ạ."

"Không thể nhập hàng mới về sao?" Phương Hủ Hủ rất thích loại nước hoa này.

Nhân viên lắc đầu, "Hôm qua các cửa hàng trong thành phố D đều đã bán sạch hết loại nước hoa này rồi."

Cố Niệm bật cười, thật trùng hợp.

"Cô có muốn chọn loại nước hoa khác không ạ?"

Cố Niệm lắc đầu: "Cảm ơn, không cần đâu." Vừa quay người nhìn xung quanh, chân cô liền giống như bị đóng đinh lại.

Là Chu Hảo Hảo!

Chu Hảo Hảo cũng nhìn thấy cô.

"Cô trở về rồi sao?" Giọng nói giòn giã của Chu Hảo Hảo vang lên. Cô ta mặc một chiếc váy liền áo dài đến đầu gối, khí chất thanh lịch, tao nhã, lại không mất vẻ tự nhiên năng động. Vẫn giống hệt như trước kia.

Cố Niệm một tay xách chiếc túi để đồ lớn, trên túi là đủ các loại thuốc màu, vừa cũ vừa thiếu sức sống. Mà trên tay còn lại là một chiếc túi sách của một nhãn hiệu ngoại quốc nào đó.

Hai người đối mặt nhau như vậy thực sự là một trời một vực.

Thời gian qua đi, sắc đẹp dần tàn phai.

"Phải, tôi đã trở về." Sắc mặt Cố Niệm bình thản, khiến cho người khác không thể đoán nổi suy nghĩ của cô.

Không khí ồn ào trong cửa hàng bị một trận khí lạnh thổi qua. Hai người đều có suy nghĩ của riêng mình,

Chu Hảo Hảo nhẹ nhàng đưa tay gạt đi mấy sợi tóc trước trán, trên ngón áp út có đeo một chiếc nhẫn tinh xảo lấp lánh. Cố Niệm nhìn thấy nó rất đẹp, nhưng sắc mặt cô không có chút thay đổi nào.

"Tôi có việc, đi trước nhé." Cố Niệm chưa từng nghĩ khi trở về cô lại có thể nói chuyện với người bên cạnh anh ta như vậy.

Chu Hảo Hảo gật đầu, nhìn theo bóng dáng của cô, lông mày dần nhíu lại.

Cô đi thẳng một mạch thế nhưng trong lòng lại sinh ra một chút bất an.

Chu Hảo Hảo mua nước hoa xong liền đến công ty của Tống Hoài Thừa. Nhân viên trong công ty đều biết thân phận của cô, tất nhiên là không có ai dám cản cô. Chu Hảo Hảo nhẹ nhàng đến phòng làm việc của anh. "Hoài Thừa...." Cô thân mật gọi tên.

Tống Hoài Thừa rời mắt khỏi quyển báo, "Sao đột nhiên lại tới đây?"

"Nhớ anh chứ sao." Chu Hảo Hảo tiến đến ôm cổ anh, thân mật hôn nhẹ lên má anh một cái.

"Mới đổi nước hoa?" Tống Hoài Thừa nheo mắt lại, mày khẽ nhíu một chút.

"Chẳng phải nói đổi nước hoa là thay đổi cả tâm trạng sao? Có dễ ngửi không?" Chu Hảo Hảo nhìn vào mắt anh, bốn mắt nhìn nhau, ở khoảng cách gần như vậy, nhưng cô lại phát hiện ra bản thân càng lúc càng không hiểu nổi anh.

Tống Hoài Thừa hơi cong khóe miệng: "Cũng không tệ lắm."

"Đang xem gì thế?" Cô nhìn quyển báo.

"Thiết kế nội thất." Tống Hoài Thừa mở ra một trang, "Ảnh của mấy ngôi nhà này khá được."

Chu Hảo Hảo nhìn qua, "Phải, nhìn rất lạ mắt, rất hợp với phong cách của căn phòng tân hôn của chúng ta, hay chúng ta gọi cho công ty này đi."

Tống Hoài Thừa yên lặng một chút, "Được thôi, vậy để anh bảo thư kí liên hệ."

Khi Cố Niệm trở lại phòng tranh "Hủ Hủ như sinh", Phương Hủ Hủ vừa mới kết thúc một tiết dạy, học sinh cũng đã về gần hết. "Nước hoa của mình đâu?"

"Hết hàng mất rồi." Cố Niệm dùng tay trái xoa xoa tay phải. Tay phải vừa xách đồ nặng một chút liền bắt đầu run run không ngừng. Phương Hủ Hủ thở dài một hơi, "Chán quá. Tay làm sao vậy? Lại đau?"

"Phải, có lẽ trời sắp mưa rồi."

Phương Hủ Hủ nhìn qua tay cô, "Hay hôm nào đến chỗ Lục Diệp Thanh kiểm tra đi."

Cố Niệm cười một tiếng, "Anh ấy là bác sĩ phụ khoa, không phải bác sĩ ngoại khoa." Cô khẽ xua tay: "Không sao đâu, cũng đã quen rồi. Đúng rồi, hôm nay vừa ra khỏi cửa hàng thì mình gặp phải Chu Hảo Hảo."

"Có đánh con tiện nhân ấy một trận không?" Phương Hủ Hủ hung dữ nói.

"Giáo viên Phương, là một tấm gương tốt, cần chú ý hình tượng."

Phương Hủ Hủ tiện thể ngồi xuống một tờ báo, "Lúc trước do cậu cảm thấy cô ta đơn thuần, nên bị đâm lén sau lưng. Còn có Tống Hoài Thừa kia nữa, đều là cá mè một lứa, chỉ biết cấu kết với nhau làm chuyện xấu."

Nghe được tên người nọ, Cố Niệm cũng chỉ hơi nhếch khóe miệng lên, dáng vẻ bình thản, hai đầu lông mày vẫn lạnh lùng như trước, giống như người nọ không hề có quan hệ gì với cô.

Phương Hủ Hủ cắn chặt răng. Sau khi Tống Hoài Thừa ly hôn với Cố Niệm, làm ăn càng lúc càng tốt, mấy năm nay không biết đã thu lãi bao nhiêu. Lúc trước bác Cố có dự án xây dựng trung tâm thương mại mới ở thành phố cũng bị anh ta mua, hiện giờ chỗ đó đã thay đổi rất nhiều.

Phương Hủ Hủ cảm thấy đôi khi ông trời thật bất công.

Cố Niệm sai chỗ nào? Rõ ràng cô ngốc kia không thù không oán với anh ta một chút nào. Cô ấy cái gì cũng không biết, nhưng lại bị anh trả thù.

Chỉ mong qua bốn năm, cô thực sự có thể buông tay.

Buổi tối, Tống Hoài Thừa dùng cơm tại một khách sạn gần "Hủ Hủ như sinh". Tổng giám đốc công ty đối phương là người phương Bắc, có ý muốn mời rượu, một ngụm, một ly, hào khí ngất trời.

CHẤP NIỆM - DẠ MANNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ