Hạ Thiên Tinh không nghĩ tới ở sân bóng cũng có thể chạm mặt anh.
Hơn nữa, lúc này, khoảng cách của hai bên rất gần, chỉ khoảng 20 mét.
Nếu như cô không nhìn lầm thì người bên anh là Hứa Nham.
Lưng của Hạ Thiên Tinh dựa ở trước ngực Dư Trạch Nam, vừa nãy chỉ một lòng học chơi bóng, còn không cảm thấy có cái gì, chính là, giờ phút này thế nhưng cô lại cảm thấy chột dạ.
Đặc biệt, lơ đãng nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của anh, trong lòng cô " thình thịch", bồn chồn.
"Cái kia......" Hạ Thiên Tinh ậm ừ mở miệng, muốn rút tay của mình từ trong lòng bàn tay hắn
"Nếu không...... Chúng ta đi làm cái gì khác đi, không chơi bóng nữa?"
Dư Trạch Nam cúi đầu liếc cô một cái, lại liếc mắt về hướng đoàn người bên kia.
Hắn bày ra bộ dáng không vui, "Từ khi anh ta xuất hiện đến bây giờ, sự chú ý của cô đều đặt ở bên đó đi, có ngươi như vậy thì sao? Bổn thiếu gia không có mị lực như vậy à?"
"Anh lại nói bậy, tôi nào có?"
"Không có?" Dư Trạch Nam hừ một tiếng, nhìn thẳng vào mắt cô.
"Đều đã đem hắn nhìn thành cái động!"
"Ai nói tôi là nhìn anh ta? Tôi mới không có nhìn anh ta!" Hạ Thiên Tinh đánh chết cũng không nhận.
"Vậy cô nhìn ai?" Hắn nhướng mày, hiển nhiên là không tin lời cô nói.
Hạ Thiên Tinh phiết phiết môi, hất hất cằm: "Đó, người tôi nhìn chính là người đó. Nhìn thấy không, đứng ở kia cùng người ngoại quốc, đang vội vàng phiên dịch đó."
"Cô hù tôi à?"
"Hắn là mối tình đầu của tôi." Hạ Thiên Tinh đem cột đi phía trước đẩy một chút, có chút ngượng ngùng nói: "Bất quá, chúng tôi đã chia tay rất nhiều năm, hắn liền trở thành chồng của em gái tôi."
"......" Dư Trạch Nam vẻ mặt đồng tình nhìn cô, "Thật thảm."
"Anh đang vui sướng khi người gặp họa!"
"Uy! Tôi có thể thấy anh ta đối với cô tình còn chưa dứt." Dư Trạch Nam đứng cũng không nghiêm túc, thân mình dựa hẳn lên vai cô, "Cô xem, tôi tới gần cô một chút thì ánh mắt của hắn liền phiêu lại đây."
"......" Hạ Thiên Tinh theo bản năng quay đầu nhìn thoáng qua Hứa Nham, hoàn toàn đối mặt với ánh mắt Hứa Nham, cô sửng sốt một chút, dương môi hướng hắn cười cười.
Rất kỳ quái.
Rõ ràng lần trước hai người gặp mặt thời gian cũng không nhiều, nhưng là...... Lúc này, khi đối mặt với hắn sự tiếc nuối đã không còn như trước nữa.
Ngược lại......
Ánh mắt lại lưu luyến một người bên kia.
Anh ngồi ngay ngắn ở khu nghỉ ngơi hơi hơi nghiêng người cùng Mai Ân tiên sinh nói cái gì, thân hình đĩnh bạt, phong tình vạn chủng, kia là từ khi cô sinh ra, cô có thể cảm nhận được sự áp bách từ xa.
Anh như cảm nhận được có ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình, đột nhiên ghé mắt, từ rất xa nhìn cô một cái. Ánh mắt kia, thanh nhuận lương bạc, không có độ ấm.
Hạ Thiên Tinh tâm nhảy dựng, vội vàng quay mặt đi.
Thật lâu sau, tim vẫn đập hỗn loạn.
"Cô có muốn tôi giúp cô thử lòng của hắn không?" Dư Trạch Nam đột nhiên hỏi.
"Cái gì?" Cô nghe không rõ lắm. Thử tâm của ai?
Dư Trạch Nam cánh tay dài tìm tòi, lạc đến eo của cô, bỗng nhiên liền đem cô ôm chặt lấy.
Hơi thở tràn ngập nam tính hormone truyền đến, Hạ Thiên Tinh ngốc một cái chớp mắt, ý thức được chính mình đang bị nam nhân ôm vào trong ngực, mặt bỗng dưng đỏ lên.
"Uy! Anh làm gì!"
"Đừng nhúc nhích!" Dư Trạch Nam cười, "Ai, cô có biết hay không hiện tại người tình đầu kia của cô biểu hiện như thế nào?""......"
"Hắc, hắn hóa thành than đá! Bất quá......Thật kỳ quái, tổng thống đại nhân sắc mặt giống như cũng không phải rất đẹp!"
Hạ Thiên Tinh cắn môi, đỏ mặt đẩy hắn ra, "Anh chơi lưu manh!"
Dư Trạch Nam bên cười bên kêu oan, "Tôi chính là vì giúp cô. Hiện tại cô nhìn ra đi,mối tình đầu của cô còn nhớ cô đấy!"
"Anh giúp tôi?Tôi thấy anh làm như vậy thật ra là đang chiếm tiện nghi của tôi!" Hạ Thiên Tinh thở phì phì cầm gậy đánh golf làm bộ muốn đánh hắn.
Bạch Dạ Kình chỉ sợ muốn hiểu lầm cô cùng Dư Trạch Nam đi? Bất quá...... Kỳ thật cô cùng ai thân mật, đều cùng anh không quan hệ đi?
Ngày trăm công ngàn việc,sao có thể sẽ có tâm tư đi chú ý việc lông gà vỏ tỏi?
Dư Trạch Nam khoa trương kêu rên một tiếng, chạy trốn: "Không nghĩ tới chạm vào cô còn rất thoải mái, dáng người không tồi."
"Anh còn dám nói!" Hạ Thiên Tinh mặt đỏ lên.
Dư Trạch Nam xoay người lại, chế trụ cô xách theo gậy golf tay, nhìn cô tức muốn hộc máu, "Đừng nóng giận, cùng lắm thì tôi cho cô ôm lại. Kỳ thật tôi cũng không tệ lắm, nếu không cô sờ sờ xem?"
Hắn cợt nhả bắt lấy tay nàng, hướng đến ngực hắn sờ. Hạ Thiên Tinh thật là bị tức đến vui vẻ, vừa thẹn vừa bực đấm hắn một cái, trừng hắn, "Ai muốn sờ anh, tôi mới không giống anh da mặt dày như vậy."
"Ha ha ha ~"
Dư Trạch Nam sang sảng cười vui sướng, như xuyên qua 20m, trực tiếp truyền vào bên này.
Lãnh Phi phát hiện tổng thống đại nhân sắc mặt càng ngày càng khó coi, càng ngày càng khó coi. Đặc biệt sau khi Mai Ân tiên sinh đi chơi bóng, anh ngồi ở kia, không khí đều như là muốn kết băng.
"Tổng thống tiên sinh, cùng Hạ tiểu thư ở bên nhau...... Hình như là em trai Dư phó tổng."
" Ừ." Anh đã sớm nhận ra rồi. Dư Trạch Nam tuy rằng mới về nước không bao lâu, nhưng anh cũng có thể liếc mắt một cái liền nhận ra hắn.
"Hắn cùng Hạ tiểu thư sao lại thân thiết như vậy? Tôi hoài nghi hắn là biết Hạ tiểu thư cùng ngài có quan hệ, cố ý tiếp cận."
"......" Bạch Dạ Kình trầm mặc không nói, môi mỏng mím đến gắt gao, thực rõ ràng có thể nghe được tiếng bọn họ đùa giỡn sung sướng, nhưng ánh mắt không thèm liếc sang lấy một cái.
Lãnh Phi ở một bên cũng là hoàn toàn không rõ anh rốt cuộc là có ý tứ gì.
..................Không biết qua bao lâu, Hạ Thiên Tinh chơi mệt mỏi, đi toilet. Khi đi qua Bạch Dạ Kình, có thể cảm giác được ánh mắt của Hứa Nham vẫn luôn đi theo mình.
Nhưng thật ra Bạch Dạ Kình......
Đem cô hoàn toàn trở thành không khí.
Hạ Thiên Tinh bỏ qua chút mất mát trong lòng, hướng toilet đi.
Rửa xong tay, từ toilet ra tới, cúi đầu, bỗng dưng đâm phải một lồng ngực rắn chắc.
Cô sửng sốt.
Ngẩng đầu lên, đột nhiên đối mặt với ánh mắt thâm thúy của Hứa Nham.
"Anh như thế nào ở chỗ này?" Hạ Thiên Tinh cười, chỉ chỉ đèn trên tường, "Đây chính là nhà vệ sinh nữ."
"Anh...... Kỳ thật là đang đợi em."
"Chờ tôi?"
Hứa Nham gật đầu, thần sắc phức tạp nhìn cô, "Hắn là bạn trai của em? Lần trước uống say, mang em rời đi, cũng là hắn?"
Hắn vẻ mặt cô đơn, cô thấy rõ ràng.
Trong lòng cô gian nan nhiều ít vẫn phải có, rốt cuộc mối tình đầu là thuần túy nhất.
Cho nên, không tự giác nói dối, gật đầu, "Đúng vậy, vẫn luôn không có cơ hội đem hắn chính thức giới thiệu cho mọi người."
"À......" Giọng hắn càng thấp, nặng nề nhìn cô, hồi lâu không nói chuyện.
Hoàn cảnh trở nên có chút xấu hổ. Hạ Thiên Tinh lên tiếng đánh vỡ cục diện, nhếc môi cười cười, "Nếu không có việc gì nói, kia...... tôi ra ngoài trước."
Cô nói, nghiêng người lướt qua hắn, chuẩn bị đi ra ngoài. Chính là, mới đi được một bước, eo mảnh khảnh bỗng dưng bị giữ chặt.
Hạ Thiên Tinh sửng sốt, hoàn hồn, theo bản năng giãy giụa lại. Hứa Nham chế trụ tay cô, không khỏi tăng thêm lực đạo.
BẠN ĐANG ĐỌC
CHÀO BUỔI SÁNG! TỔNG THỐNG ĐẠI NHÂN
RomanceĐến bệnh viện để bỏ đi đứa bé, bệnh viện toàn quốc cũng không ai dám làm phẫu thuật cho cô, hại cô cũng không thể không sinh đứa bé Năm năm sau, đột nhiên đứa bé lại bị cướp đi, sau đó, một người đàn ông cao quý ngang ngược xông vào thế giới của cô...